Tiếng sóng biển xì xào cùng với tiếng nói non nớt đầy kiên định khiến những người nghe thấy không khỏi kinh ngạc mà nhìn chầm chầm thân ảnh nhỏ nhắn đang đứng trong cái ôm của người đàn ông to lớn.
Ông Caron nghe cô bé nói cũng không vội vàng hỏi mà ánh mắt vẫn hiền từ nhìn cô bé cổ vũ để cô bé tiếp tục nói.
"Thật ra con rất quý ông cùng bọn họ ạ, nhưng con muốn tiếp tục ở bên cạnh anh Phong hơn, con muốn theo anh ấy đi khắp nơi, muốn theo anh ấy học hỏi thật nhiều thứ, hơn nữa anh ấy rất tốt, rất ấm áp, rất quan tâm con, những món ăn anh ấy làm thật sự rất ngon." Enzo nói xong sau đó không nhiên lắc đầu "Không, không phải vì vậy mà con muốn theo anh ấy, mà đơn giản con muốn đi cùng anh ấy bởi vì anh ấy chính là anh thấy."
Ông Caron bị sự ngây thơ của cô bé làm cho bật cười, ông dịu dàng ôm cô bé vào lòng, ông đưa bàn tay mình vịn vào trên lưng cô bé sau đó bàn tay ông phát ra một luôn ánh sáng xanh mát mẻ "Ta cho con một ấn ký của biển cả, nó sẽ có ích cho con đấy, dòng máu của ta trong người con rất mạnh, hãy sử dụng nó thật tốt nhé, gia đình của chúng ta sẽ luôn chào đón con."
"Con cảm ơn ạ." Enzo hôn một cái vào má ông sau đó buông ông ra lạch bạch chạy về phía Trần Vũ Phong.
"Trần Vũ Phong, chúng ta sẽ mở đường cho cậu, xem như lời cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-trieu-hoi-su/2928441/chuong-211.html