Sau khi nghỉ ngơiBạch Thanh Nguyệt lấy lại tinh thần quyết định đi ra ngoài phủ. Nàngchạy ra sau phòng, ngó nghiêng đánh giá xung quanh tìm đường ra.
Bạch Thanh Nguyệt nhận thấy bức tường có vẻ không cao lắm nên nàng trực tiếp chuyển một cái ghế đến thành công trèo ra ngoài.
Bach Thanh Nguyệt trước hết muốn đem vết thương trên người nàng chữakhỏi chứ nếu cứ tiếp tục để thân thể như vậy nàng thật chịu không được,còn có chuyện tu luyện nàng cũng phải muốn biết rõ ràng.
Trước kia ở nhà nàng cũng thường xuyên nghiên cứu y thuật nên cũng đơn giản.
Bạch Thanh Nguyệt một đường đi lên núi, trên núi này nghĩ đến một ít dượcliệu đơn giản vẫn phải có, dù sao hiện tại cần cũng không phải dược liệu trân quý.
Nghĩ tới đây Bạch Thanh Nguyệt cảm thấy buồn bực, mấydược liệu này chỉ cần tìm đến hiệu thuốc là có thể mua được nhưng vấn đề là hiện tại nàng đang rất nghèo đến thức ăn còn không mua được chứ nóigì đến mua thuốc.
Vốn dĩ thì nàng cũng không đến nỗi như vậy,mặc dù phụ thân cũng không quan tâm mấy nhưng thân là tiểu thư của Bạchgia nên hàng tháng cũng được đưa một ít kim tệ nhưng kim tệ của nàng đều bị người khác cướp đi. Nên nói chung hiện tại nàng không có một xu dính túi.
Đối với việc này, nàng cũng không phải quá thương tâm, dù sao điều này cũng đã trở thành quá khứ, về sau nàng tuyệt đối không đểloại sự tình này lại phát sinh ở trên người nàng nữa.
Một lúcsau, Bạch Thanh Nguyệt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-tieu-thu-thay-doi-tu-than-chi-nu-xuat-hien/2931941/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.