Cô gật đầu đồng ý với Hoàng Phủ Hiên
"quả thật rất giống"
Hoàng Phủ Hiên cũng cười tươi, cô hết giận hắn rồi, nên mới nói chuyện với hắn
Còn Tiêu Ảnh cứ ngồi một bên mà buồn buồn nhìn cô, thầm ủy khuất trong lòng
'nàng cười với Hàn Hy Thần, nàng trả lời Hoàng Phủ Hiên, vậy sau nàng không nói chuyện với ta'
Cô cảm nhận được Tiêu Ảnh bất thường, biết vì lí do gì nên cô bâng quơ nói một câu
"ta muốn ăn nho"
Tiêu Ảnh nghe cô muốn ăn nho lập tức mắt sáng như sao, tự tay lấy dĩa nho đến lột vỏ từng trái một, còn cẩn thận dùng nội công bức hột ra ngoài mà không làm tổn hại đến trái nho tí nào, làm xong dùng hai tay cúi đầu đưa dĩa nho đến cho cô, nhưng chờ đợi hồi lâu vẫn không thấy cô nhận lấy thì buồn tủi định rút tay lại cô đã nói trước
"ta sợ bẩn tay, lười tự mình ăn"
Vừa nói tay còn phụ hoạ chống lên cầm, tạo ra dáng vẻ không thể lười biếng hơn nữa
Tiêu Ảnh thông minh đương nhiên hiểu cô nói gì, lập tức lấy trái nho đã lột vỏ đưa đến môi cô, cô không ngại có Hàn Hy Thần và Hoàng Phủ Hiên ở đây mà tự nhiên há miệng, ngậm trái nho còn thừa cơ liếm nhẹ ngón tay Tiêu Ảnh, cảm nhận được lưỡi cô chạm vào ngón tay mình Tiêu Ảnh lỗ tai đã đỏ bừng nhưng vẫn không rút ngón tay lại vẫn giữ nguyên trong miệng cô, trong lòng cứ lâng lâng vui sướng không thôi
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-tieu-thu-muon-nghich-thien/2613995/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.