Nhớ lại, nếu không phải bản thân muốn hai con thú dị biến đó thì bây giờ có lẽ họ cũng không bị như thế này đi.
Hàn Nguyệt Xuyên biết rõ lỗi là do mình mà ra, nên rời khỏi Cốc Lai Bang.Đi được một quãng đường dài, nàng triệu hồi Huyệt Dạ và Hoắc Bạch Ly rangoài.
- Đi săn cùng ta.
Huyệt Dạ đi ra, hướng Hàn Nguyệt Xuyên cung kính hỏi:
- Chủ nhân, chúng ta đi săn ma thú gì?
Thoáng nghĩ một chút, lại trả lời:
- Bất kỳ con gì, từ cấp bậc Thiên Không trở lên là được.
Hắc Bạch Ly nhảy đến bên cạnh người của nàng, lên tiếng:
- Chủ nhân, ta biết một ma thú ở cấp bậc Thiên Không, có điều tính tình nó rất kiêu ngạo, không chịu khuất phục dễ dàng.
Hàn Nguyệt Xuyên lạnh lẽo hạ xuống một câu:
- Đánh cho đến khi nó phục, không phục thì chịu vậy... dù gì cũng là đembán, không quản nó có chấp nhận hay không, cứ đem bán là được rồi.
Huyệt Dạ và Hoác Bạch Ly nghe xong câu này đột nhiên cảm thấy lạnh cả sốnglưng, quyết định ban đầu đi theo chủ nhân này là không sai đi?
Ở trên lưng của Hắc Bạch Ly, Hàn Nguyệt Xuyên đến một hang động trong rừng, Hoắc Bạch Ly hướng ở bên trong lên tiếng:
- Chủ nhân ở trong đó.
Gật đầu một cái, cả ba cùng đi vào trong, nhưng rồi một bóng người đi ra.Vừa thấy bóng người này Hoắc Bạch Ly và Huyệt Dạ đều sợ hãi phát run,người đi ra này khí tức uy áp dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2158017/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.