Nam tử bước xuốnggiường, đi ra bên ngoài. Vừa đi hắn lại muốn điên lên: Tại sao ta lạilàm thủ lĩnh cho một đám người vô dụng không có chút xíu kiến thức gìhết này? Ngay cả việc mình bị trúng kế còn không biết?
Đi ra bênngoài, đập vào mắt hắn là một bãi chiến trường kinh khủng, đất đá, câycối tán loạn, lỗ to lỗ nhỏ khắp nơi trên mặt đất, cây cối, đất đá đều bị phá hủy không còn nguyên dạng. Hắn nghĩ lại, sức công phá của những thứ phát nổ kia cũng thật là khủng khiếp đi.
Hắn đã bị thứ đó cho nổ qua, cảm giác đúng là rất đau a.
- Thủ, thủ lĩnh...
Một người bắt gặp được ánh mắt lãnh như băng của nam tử này liền run rẩy,lấp bấp nói lên hai từ. Bọn hắn quen biết người thủ lĩnh này cũng khôngphải là một hay hai ngày, người này rất ghét khi đang ngủ mà bị làmphiền lắm.
Những vụ nổ vừa rồi có vẻ như đã đánh thức hắn tỉnhdậy, và người bị hắn trắc cứ lại chính là bọn chúng. Những người khácđồng dạng vừa thấy hắn liền run sợ chẳng nói lên được lời gì như ngườikia, có người thì sợ đến tái mặt muốn ngất đi.
- Đủ rồi, dọn dẹpđống đó đi. Đừng làm phiền giấc ngủ của ta, không có lệnh của ta cũngđừng đến phòng của ta, ngay cả dọn dẹp cũng không được phép.
Hắnnói xong câu đó liền quay người đi vào trong căn cứ. Những người kiathấy hắn hôm nay dễ tính liền thở dài cảm tạ trời đất đã giúp bọn hắn.
- Trời ạ, hắn bỏ qua cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2157974/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.