- Hàn Nguyệt Xuyên... ngươi đang... tan biến...
Ở trong thức hải, Hàn Nguyệt Xuyên thấy “Hàn Nguyệt Xuyên” đang tan biếntừ từ, tốc độ tan biến rất chậm chạp nhưng sẽ không kéo dài được lâu,cao nhất là năm ngày nữa mà thôi.
- Ta sắp biến mất rồi, vậy mà... bên ngoài vẫn chẳng có động tĩnh gì cả... Buồn thật a.
Mặc dù nói một câu nói đầy bi thương nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng vẫn hiện lên nụ cười tươi si ngốc nhạt nhòa đang gần biến mất. Một phần gò má của nàng đang mờ nhạt dần, nó nhưng một miếng thủy tinh trongsuốt có thể nhìn xuyên thấu qua bên kia.
Ở bên ngoài, Hàn NguyệtXuyên đã bị áp giải vào nhà lao hơn hai tuần rồi, nhưng vẫn chẳng xét xử nàng lấy nửa điểm. Trong suốt hai tuần qua, triều chính loạn lạc, quanthần trong cung rối ren, chẳng có mấy người còn quan tâm đến nàng, bởivì họ đang quan tâm đến việc hoàng thượng và các vương tử khác sẽ phảnứng như thế nào.
Tranh vẽ của Hàn Nguyệt Xuyên vẽ ra không đượctháo xuống trong những ngày thi đấu. Nhưng khi trận đấu kết thúc thì bức tranh liền bị biến mất, có người đồn là bị thiêu hủy, có người lại nóirằng một vị giám khảo chấm thi đã lấy đi bức tranh của nàng.
Ngay sau khi Hàn Nguyệt Xuyên bị bắt.
- Mau tháo gỡ bức tranh “khôi lỗi” này xuống cho ta!
Một nam tử mặc trên người bộ kim bào uy nghiêm, nhưng vẻ mặt tức giận khócoi đó của hắn lại khiến cho sự uy nghiêm đó biến mất hoàn toàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2157965/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.