Ầm!
Trong Kim Loan điện, hoàng thượng tức giận đập bàn, ông quét mắt nhìn về phía thái tử điện hạ, lạnh giọng hỏi:
- Ta hỏi con, cái Hàn Nguyệt Xuyên đó đã đi đâu? Tại sao nàng ta lại có một đồng môn sư huynh như thế đến làm loạn ở Ngạo Thiên đế quốc ta? Khiến cho chúng ta không còn chút thể diện nào với các nước láng giềng, vị trí của chúng ta cũng muốn bị lung lay!
Thái tử thần sắc trắng bệch, sống lưng lạnh ngắt, đầu hắn một trành mồ hôi lạnh, run giọng trả lời:
- Sau khi trừng phạt nàng xong... nhi thần đã sai người ném nàng ta vào U Linh rừng... hiện tại, tung tích không rõ... tựa như, tựa như đã biến mất hoàn toàn, không một ai biết được tung tích của nàng ta.
Ầm!
Lại thêm một tiếng đập bàn, cái bàn bị hai lần đập của hoàng thượng cũng tự nhiên mà gãy làm hai nửa. Gân xanh trên mặt của hoàng thượng giật giật mấy cái biểu hiện tức giận, cục tức này, hắn làm sao nuốt trôi?
Lần đầu tiên có kẻ khinh thường hắn, coi thường hắn, uy hiếp hắn còn ép buộc thành công hắn. Là vua một nước lại bị người khác không xem ra gì, hỏi thử ai không tức?
Sao khi Ngạo Thiên ký hiệp ước, Hàn Nguyệt Xuyên sai Thất Vĩ Linh Hồ cùng một số ma thú khác đến ba quốc gia lân cận, bắt ép ký kết phân chia lãnh thổ. Vì Ngạo Thiên quốc đã bị nghiền ép tất thảy, ba quốc gia kia cũng một mặt sợ run người, không dám làm càn, ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2157917/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.