Hừ, hết lần này tới lần khác Tấn vương điện hạ tựu là ưa thích chính mình, làm cho nàng ghen ghét đi thôi! Một mực đều âm thầm ghen ghét Tô Thanh Tô Khê lúc này tựa hồ lật bàn rồi, nàng hoàn toàn không quan tâm Tô Thanh cảm thụ, ngược lại thứ hai càng khó thụ trong nội tâm nàng lại càng thoải mái.
Vốn là cùng phụ cùng mẫu thân tỷ muội, đồng nhất ở bên trong cũng là đồng tâm hiệp lực, thân mật khăng khít, nhưng là vì một người nam nhân, hai tỷ muội lập tức sinh lòng hiềm khích.
Tô Khê chập chờn sinh tư mà chuyển đến Tấn vương trước mặt, nhu thuận hành lễ.
Nam Cung Lưu Vân không đếm xỉa tới mà uống trà, căn bản không có để ý tới ý của nàng.
Tô Khê trong nội tâm nóng nảy. Đại ca không phải nói Tấn vương điện hạ đối với chính mình cố ý sao? Tại sao sẽ là như vậy thái độ? Chẳng lẽ đại ca đã đoán sai? Không, không phải như thế! Tuyệt đối không phải là bộ dạng như vậy! Tấn vương điện hạ là thuộc về nàng!
Tô Khê cứng ngắc trên mặt vội vàng cố nặn ra vẻ tươi cười, nàng con mèo nhỏ đồng dạng nhu thuận mà cọ đến Tấn vương điện hạ trước mặt, thân thủ hết sức nhỏ cổ tay trắng muốn đi nắm Tấn vương điện đã hạ thủ ——
Nhưng mà ——
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ thấy quang ảnh lóe lên, Tô Khê thân ảnh đã bị phật đến ngoài cửa đi, hơn nửa ngày bên ngoài mới xa xa mà truyền đến một đạo kêu thảm thiết kêu đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-nghich-thien-tieu-thu/3756751/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.