Linh Nghi cảm thấy lạnh sống lưng, thấy hôm nay nàng rất lạ, tự nhủ là ảo giác lên tiếng:
" ngươi thái độ đó là sao? Còn không mau quỳ xuống xin lỗi ta! "- Linh Nghi quát
" tại sao?"- nàng thanh thản hỏi
"Tại ngươi là phế vật còn ta là thiên tài!"- nàng ta tự tin nói
" ai là thiên tài ai là phế vật còn chưa biết! "
"Ngươi dám, người đâu, lên! "- nàng ta chỉ vào nàng
Từ trên trời một bóng nam tử nhảy xuống, ngũ quan yêu nghiệt, tóc bạch kim trên người mặc bộ nguyệt y, đứng trước che chở cho nàng, ai cũng nhìn ra đó là An Liên Thanh, bọn người xông lên liền lui lại sau Linh Nghi, Liên Thanh quay sang Liên Hoa hỏi:
" Muội có sao không?"- Liên Thanh lo lắng hỏi
"Muội không sao! " - Thiên Hoa trả lời
"Không sao là tốt rồi!" Nói xong Liên Thanh quay sang Linh Nghi quát " muội làm gì vậy? "
" ta....ta...Không sợ ngươi đâu! Hôm nay ta có rất nhiều người linh sư cấp 3 ngươi đấu không lại đâu mau tránh ra cho ta! "- nàng quát Liên Thành
"Hừ! Có giỏi thì lên đi! "
" ngươi, lên cho ta! "- Linh Nghi nghe vậy tức giận cho người xông lên
Bọn người đó một mình Liên Thanh cơ bản đánh không lại, bọn người xông lên, Liên Thanh nhanh chóng đọc ấn chú " Phong Sát! " bọn người kia không bị mất nhiều người lắm bắt đầu chuẩn bị phản công bằng đòn hỏa, Liên Thanh né được nhưng bị thương nhẹ, họ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-khong-con-nua-thien-tai-khuynh-thanh-toan-he-linh-su/3130254/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.