Sáng sớm thức giấc, mọi người đều dã chuẩn bị xong mọi thứ thì cùng nhau đến lôi đài nhận được thông báo, do có trục trặc nên đại hội sẽ tiếp tục vào bảy ngày sau. Mọi người cùng ra về, Thiên Hoa tách khỏi đoàn người đi riêng một mình, để ba thuộc hạ đi dạo phố còn riêng mình đến bìa rừng.
Phía bìa rừng không bóng người, nhưng nàng cảm nhận được có ai đó theo dõi mình. Nàng vờ như không quan tâm để bọn chúng tự lộ diện, chúng thực sự rất kiên nhẫn mà chờ đợi, đến tận lúc nàng hái đủ dược thảo và quay về mới chịu xuất hiện...
" Các ngươi là ai?"- một đám người che mặt chặn quanh nàng.
" Ngươi chuẩn bị chết! Không đáng để biết!"- đám người chuẩn bị động thủ.
Nàng thấy được tất cả các người có mặt ở đây đều có cấp bậc cao hơn nàng rất nhiều. Là kẻ nào chứ? Chúng nhanh chóng dùng vũ khí nhắm đến nàng mà đánh. Đánh một lúc nàng vẫn không tìm thấy chỗ hở của họ, không có cả một động tác thừa thãi nào. Tui không đuối sức nhưng nếu cứ kéo dài trận đấu này người bất lợi sẽ là nàng, lo suy nghĩ đường rút thì một người trong số đó thấy nàng sơ hở nhanh chóng dùng một đạo linh lực hệ lôi đánh xuống sau lưng nàng, khiến nàng không đề phòng mà trúng sát chiêu ngã ra đất. May mắn có bọn Mộng Thiên đỡ một chút lực sát thương không thì cái mạng nhỏ của nàng coi như đi.
Cho dù mạnh bao nhiêu cũng có sơ hở! Nhanh chóng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-khong-con-nua-thien-tai-khuynh-thanh-toan-he-linh-su/3130218/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.