Chương trước
Chương sau
Vân Lãng vừa trở về Vân gia đã về phòng mình say giấc nồng mà quên mất có người đang chờ. Từ khi nghe tin Vân Lãng trở về, Vân Vũ đã về phòng mình đợi Vân Lãng về báo tin nhưng Vân Vũ đã ngồi đợi gần 1 canh giờ mà không thấy Vân Lãng đâu. Lo lắng, cô cho gọi người đến hỏi thì mới biết Vân Lãng đã quay về NGỦ. Vân Vũ đành đi làm việc khác đợi cô dậy. Vân Vũ biết Vân Lãng rất ghét bị đánh thức khi đang ngủ. Có lần Vân Doãn từ học viện về vì nhớ muội muội nên không quản giờ giấc còn sớm đã xông vào đánh thức cô dậy, kết quả hắn nhận được là nguyên cái ấm trà bay thẳng mặt hắn. Lần khác, con cún yêu quý của Thanh Thanh vì một lần đi lạc vào phòng Vân Lãng sủa ầm ĩ, kết quả là suốt 1 tháng cún yêu không sủa được. Trên dưới Vân gia đều rõ việc này và thầm bảo nhau không nên đánh thức Vân Lãng lúc đang ngủ.
Sự việc xảy ra ở Hoàng Hoa học viện rất nhanh chóng bay đến tai Vân Vũ, cô có chút không tin Vân Lãng chỉ có từng ấy sức mạnh. Vân Vũ sau khi giải quyết xong một số công việc đã quay trở về hỏi chuyện Vân Lãng, cũng may Vân Lãng đã dậy còn đang ăn điểm tâm. Vân Vũ thấy dáng vẻ điềm nhiên của Vân Lãng không khỏi lắc đầu. Cô đi đến chỗ Vân Lãng nói:
- Lãng nhi, ngươi vẫn còn tâm trạng ăn uống? Ngươi có biết ngoài kia nói ngươi là phế vật hay không?
Vân Lãng từ tốn nói:
- Họ quan hệ gì đến ta. Ta là phế vật hay không thì ta biết.
Vân Vũ bắt đắc dĩ lắc đầu nhẹ giọng nói:
- Vậy ngươi nói cho cô cô biết ngươi có sức mạnh gì được không?
Vân Lãng trầm tư một lúc mới mở lời:
- Được! Người phong tỏa không gian đi!
Vân Vũ lập tức phong tỏa không gian xung quanh phòng, không gian vặn vẹo, một tầng kết giới xuất hiện. Vân Lãng thong thả bước xuống, cô nhắm mắt lại ngưng thần, dưới chân cô lần lượt hiện lên các biểu tượng sức mạnh. Một cái ... hai cái... ba cái... bốn cái... Vân Vũ thật không thể tin vào mắt mình, cô kinh hãi nói:
- TOÀN HỆ! TOÀN HỆ MA PHÁP SƯ!
Vân Vũ thật không ngờ Vân Lãng là toàn hệ ma pháp sư, chứng kiến từng biểu tượng sức mạnh hiện lên dưới chân Vân Lãng: Hỏa hệ, Thủy hệ, Mộc hệ, Phong hệ, Thổ hệ, Lôi hệ ngay cả Quang hệ, Ám hệ, Không gian hệ Vân Phong cũng có. Sở hữu Lôi hệ phải 1000 người mới xuất hiện 1 người, độ hiếm của 3 hệ Quang, Ám, Không gian có thể sánh ngang với Triệu hồi sư, Quang hệ có thể chữa lành vết thương ưu việt hơn Thủy hệ, không chỉ vậy sức mạnh công phá của nó còn kinh hoàng gấp chục lần Lôi hệ, Ám hệ là một sức mạnh đáng sợ nhất, người sở hữu Ám hệ có thể tùy ý hấp thu sức mạnh của kẻ khác để tăng sức mạnh chứ không cần hấp thu linh khí tức đá quý hay mất sức tư luyện như các hệ khác, không những vậy Ám hệ có thể tạo một lỗ hổng không gian di chuyển vị trí trong một khoảng cách nhỏ. Còn Không gian hệ có thể tạo ra các không gian riêng biệt với thế giới bên ngoài tùy người sở hữu, không gian càng lớn càng bí ẩn càng đòi hỏi tinh thần lực lớn, khả năng khống chế lớn. Không gian hệ của thể vẻ gãy không gian, đưa người trở về quá khứ, di chuyển từ đại lục này đến đại lục khác, đến mọi không gian. Có thể nói, ba hệ kia chính là sức mạnh khiến nhiều người đỏ mắt thèm khát, nhưng đã từ nghìn năm trước ở Đông Đại lục chưa xuất hiện một ai sở hữu một trong ba hệ kia vậy mà giờ đây tất cả đề tụ lại ở trên người một hài tử 5 tuổi. Nhưng sức mạnh càng lớn đồng nghĩa với trách nhiệm càng lớn, nguy hiểm càng cao, tốc độ tăng cấp càng chậm. Do ở Đông Đại lục có ít tài nguyên, ít linh khí nên muốn tăng cấp rất khó kẻ cuồng tu luyện phải mất 4 đế 5 năm, còn thiên tài cũng phải 2 năm là ít mà họ chỉ sở hữu 1 hay 2 sức mạnh là cùng. Thử hỏi, Vân Lãng sở hữu 9 sức mạnh phải mất bao lâu mới lĩnh ngộ hết, mất bao lâu mới trở thành cường giả.
Sau khi toàn bộ biểu tượng sức mạnh xuất hiện Vân Lãng ngay lập tức thu hồi chúng. Dù có Vân Vũ nhưng cô vẫn phải cẩn thận. Vân Lãng lên tiếng phá vỡ bầu không khí quỷ dị này:
- Ta cần một số sách dạy cách tu luyện đa hệ và một không gian yên tĩnh không kẻ nào có thể làm phiền ta. Cô cô có chứ?
Vân Vũ nhanh chóng nói:
- Dĩ nhiên có! Nhưng sao ngươi không để ta chỉ dạy? Có người dạy dỗ trực tiếp sẽ dễ dàng hơn nhiều so với tự học, huống hồ ngươi lại là toàn hệ ma pháp sư. Ngươi sẽ gặp nhiều khó khăn.
Dù rất muốn nhận lời đề nghị tốt của Vân Vũ nhưng Vân Doãn thở dài nói:
- Cô cô, người còn Vân gia, kẻ thù ngoài sáng không đáng sợ bằng những kẻ trong tối. Ngươi không phải lo nghĩ nhiều về ta.
Vân Vũ khá bất ngờ hỏi:
- Lãng nhi, sao ngươi biết chuyện này?
Vân Lãng thản nhiên trả lời:
- Vân gia có kẻ thù là điều dễ hiểu. Mà mấy tháng trước đại ca có nhờ ta phụ hắn xem xét một số sổ sách ta phát hiện có vài chỗ không ổn giống như có kẻ đụng tay chân. Chuyện này dĩ nhiên cô cô biết rõ.
Vân Vũ rất bất ngờ trước sự thông minh của Vân Lãng. Cô thật không ngờ một hài tử 5 tuổi lại có những suy nghĩ như vậy, xem ra cô đã quá xem nhẹ hài tử này. Nhưng Vân Doãn lại đem sổ sách quan trọng như vậy giao cho một hài tử xử lý, lần này hắn trở về cô sẽ phạt hắn thật nặng. Vân Lãng như biết ý định của Vân Vũ, cô nói:
- Cô cô, là ta uy hiếp hắn phải đem sổ sách đến để ta cùng hắn xem xét. Người phạt hắn vậy sau này xem như ta không có gì để làm rồi.
Vân Vũ cười nói:
- Thế thì ta càng phải phạt hắn, ngươi cần thời gian tu luyện. Ngươi mau về chuẩn bị, sau khi dùng bữa ta sẽ đưa người đi.
Vân Lãng dù thắc mắc không biết đi đâu nhưng với tính tình lãnh đạm, Vân Lãng vẫn vào chuẩn bị. Vân Vũ liền phá bỏ kết giới phong tỏa rồi đi ra ngoài. Trong lòng cô vẫn còn rất nhiều thắc mắc "Tại sao một hài tử lại có suy nghĩ đến ngay cả cô cũng không bằng?" "Rốt cuộc Vân Lãng có phải hài tử 5 tuổi hay không?" " Sức mạnh Vân Lãng chỉ có vậy thôi hay Vân Lãng còn dấu cô"
Sau khi Vân Vũ rời đi, Vân Lãng vừa chuẩn bị đồ vừa lo lắng, mong Vân Vũ không phát hiện ra bí mật của cô.
Ánh mắt Vân Lãng dần hiện lên vẻ ưu thương lẫn căm thù. Một ánh mắt không thể xuất hiện ở một hài tử 5 tuổi. Khung cảnh dần thay đổi.
Hình ảnh một phòng nghiên cứu hiện lên với vô vàn máy móc, đây điện, hai nữ nhân và một nam nhân đang tập trung vào dự án thay đổi tương lai của thế giới. Đó là một loại huyết thanh giúp người uống vào gia tăng sức chịu đựng, tuổi thọ tăng thêm 30 năm, sức tấn công của con người tăng lên gấp nhiều lần. Đây chính là thứ thuốc người người thèm khát. Họ phải mất 5 năm để nghiên cứu và giờ khi mọi thứ gần hoàn tất, nam nhân lên tiếng:
- Lãnh! Ngươi mau đi mời họ đến.
Nữ nhân tên Lãnh lập tức đi mà không để ý đến ánh mắt tàn độc đang nhìn theo bóng lưng cô. Nam nhân đuổi được cô đi, lập tức quay sang nói với nữ nhân bên cạnh:
- Mau thực hiện!
Nữ nhân kia tỏ ra chút chần chừ định nói gì đó nhưng đành thôi. Hai người tiếp tục công việc. Lãnh đi nửa ngày thì quay trở lại, do địa điểm phòng nghiên cứu của họ ở sâu dưới lòng đất và những người kia lại không dễ gặp mặt. Cô trở vào phía sau là 3 nam nhân, 2 người mặc quân phục trên ngực hắn đầy huy chương, một người đầu tóc bù xù mặc áo blouse trắng. Nam nhân kia nhanh chóng đi đến bắt tay, trò chuyện với 3 người kia:
- Bộ trưởng, tướng quân, giáo sư, ba vị thấy loại huyết thanh này thế nào?
Vị giáo sư kia chậm bước đến nơi để lọ huyết thanh, hắn cầm lên rồi lắc. Màu vàng tinh khiết làm hắn phải ngạc nhiên:
- Huyết thanh cực phẩm! Hà giáo sư, xem ra đội ngũ của ngài làm việc khá hiệu quả đấy.
Hà Khánh chính là tên của nam nhân kia. Được lão sư khen hắn hớn hở đáp:
- Lão sư, các vị xem, chúng ta cũng kiệt sức vì nó. Giờ nó đã xong, không biết...
Hà Khánh chưa nói xong đã bị ngắt lời. Nhĩ tướng quân nói:
- Hà Khánh, theo ta thấy các ngươi cũng nên nghỉ ngơi rồi. Loại huyết hanh này các ngươi cứ để lại.
Nói xong hắn rút nhanh từ túi áo ra một khẩu súng chĩa thẳng vào đầu Hà Khánh. Hắn rất bất ngờ, ngay lúc này có một thân ảnh nữ nhân đứng chặn trước hắn, nói:
- Cha, ngươi không được hại hắn!
Tất cả đều ngạc nhiên nhìn cô, đặc biệt là Lãnh. Cô không chỉ bất ngờ về hành động của Nhĩ tướng quân mà còn cả câu nói của cô gái kia. Bởi Hà Khánh là chồng cô, nữ nhân kia có tình cảm với chồng cô, vậy mà chồng cô khi nghe thấy cũng không phản ứng. Chuyện này... có phải cô đã bị lừa dối rồi không. Cô chuyển ánh mắt thắc mắt về phía Hà Khánh, nhưng đáp lại ánh mắt của cô lại là câu nói làm cô chết tâm.
- Nhĩ tướng quân! Hà Khánh ta tuy đã có vợ nhưng tình cảm vợ chồng đã phai nhạt từ lâu. Ta đã sớm có tình cảm với Tiểu Mẫn, mong ngài tác hợp.
Hắn dùng ánh mắt thành khẩn nhìn về phía hai cha con họ Nhĩ, hắn không hề để ý có một ánh mắt rất tuyệt vọng đang nhìn về phía mình. Nhĩ Khắc cười khẩy:
- Hừ! Sớm có tình cảm từ lâu? Được! Vậy người hãy chứng minh đi.
Hắn chuyển hướng họng súng về phía Lãnh, hắn ngỡ ngàng nhìn về phía cô, hắn mấp máy môi:
- Thực xin lỗi Lãnh!
Nói rồi hắn cầm lấy cây súng, tiếng "Đoàng" phát ra. Ánh mắt cô không còn như khi nãy, nó trở lên đáng sợ khiến tất cả sợ hãi. Trong lúc mọi người không chú ý cô đã cầm lấy lọ huyết thanh mà bị lão sư kia để lại trên bàn uống hết. Luồng sáng xanh vàng bao quanh lấy cô, vòng tròn dần thu hẹp rồi bất ngờ "Bùm", tiếng nổ vang lên, cả phòng thí nghiệm vỡ nát. Máu tươi nhuộm đỏ khắp nơi. Vòng sáng nhạt dần, cô bước ra, đi từng bước chậm rãi qua từng mảnh vỡ, đẫm lên từng vũng máu. Cái áo blouse trắng của cô đã nhuộm đỏ. Cô cười nhạt, thật không ngờ người mà cô coi là cả thế giới dẫ phản bội cô, vì hắn cô đã từ bỏ mọi thứ: gia đình, bạn bè để cùng hắn tạo lên thứ huyết thanh này nhưng giờ thì sao. Tiếng cười tràn đầy oán hận, đau thương, tuyệt vọng vang lên. Cô từ từ rút ra trong áo mình một ống tiêm, chất lỏng xanh bắt mắt dần đưa vào cơ thể cô. Đây là thứ cô bí mật chế tạo để phòng ngừa có kẻ dùng loại huyết thanh bị mất kiểm soát. Chỉ một chút nữa thôi là cô sẽ rời xa thế giới đáng sợ này.
Khung cảnh dần trở về hiện tại. Vân Lãng nở nụ cười tự giễu, thật là nực cười, tránh xa thế giới kia lại gặp phải thế giới đáng sợ không kém gì, cô phải thật mạnh mẽ. Đúng! "Người không vì mình trời tru đất diệt". Từ nay cô sẽ coi Vân gia như gia đình mình, kẻ nào đụng tới Vân gia chính là đụng đến cô, cô sẽ không vì ai mà quay lưng lại với gia đình mình nữa. Cô sẽ không ngu ngốc nữa.
Vân Lãng sau khi thu dọn đồ đạc xong thì bước ra gặp Vân Vũ. Vân Vũ thấy thần sắc cô khá kém lên tiếng hỏi han nhưng đáp lại chỉ là vài tiếng "ậm ừ" cho qua nên Vân Vũ cũng im lặng dùng bữa.
Dùng bữa xong xuôi Vân Vũ đưa cô đến hang động - nơi Vân Doãn từng tu luyện. Vân Lãng vẫn thờ ơ mọi thứ xung quanh, im lặng nghe Vân Vũ giải thích mọi thứ rồi gật đầu như đã hiểu. Vân Vũ thở dài nói:
- Lãng nhi, ngươi tuy là toàn hệ ma pháp sư nhưng tinh thần lực của ngươi có đủ lớn để ngươi tư luyện toàn bộ chứng hay không mới là vấn đề. Nếu không ngươi...
Vân Lãng ngắt lời cô:
- Chuyện gì xảy ra ta đều biết. Ta đã kiểm tra tinh thần lực của mình, kết quả là không đo được.
Vân Vũ mở to mắt kinh ngạc. Cái gì chứ, không đo được khác gì với vô hạn. Tinh thần lực vô hạn chính là ưu thế của ma pháp sư. Trong lúc giao chiến, ma pháp sư có tinh thần lực càng dồi dào thì tỉ lệ thắng càng cao. Chiến đấu đường dài chính là tử lộ với ma pháp sư nhưng tinh thần lực dồi dào đồng nghĩa với việc chiến đấu đường dài không là gì với Vân Lãng. Như vậy cô có thể thoải mái tu luyện các nguyên tố sức mạnh mà không phải bỏ lại cái nào. Nếu cô tu luyện hết tất cả cô chẳng khác gì yêu quái.
Thấy sắc mặt ngạc nhiên của Vân Vũ, Vân Lãng từ tốn nói:
- Ta còn phải tu luyện!
"Phập" Vân Vũ thầm kêu khổ, cô như nghe được trái tim mình bị tổn thương lớn a. Vân Vũ cứ tưởng mình đã băng lãnh nhưng giờ thì...thật đáng sợ. Cô nhẹ nhàng nói:
- Được! Ta có một số sách, có thể ngươi cần.
Vân Vũ nói xong liền quay bước rời đi. Vân Lãng thở dài bước vào con đường tu luyện đầy chông gai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.