Những ngày tháng vô sỉ luôn trôi qua rất nhanh, nhất là khi ở trong mộttập thể vô tâm cà lơ phất phơ, gọi là ngựa trắng vượt thác ghềnh, thờigian như nước chảy, mặt trời lặn rồi sẽ lại mọc lên, tuổi thanh xuân của ta như con chim bay đi rồi sẽ không trở lại…
Giang HảiLão đại sau 1 tuần 7 ngày, 1 ngày 24h làm culi, cuối cùng cũng vớ trúngmột cơ hội được ăn kinh nghiệm như sâu gạo. Cơ hội trân quý này là nhờGiang Hải đã phải giả vờ đau bụng, giả vờ tức ngực, giả vờ trúng phải Âm dương bạch đầu Trảo, Băng Quỷ Ngân Châm, Tiểu Lý Phi Đao mới đổi lạiđược.
Cái gì? Ngươi hỏi Giang Hải Lão đại còn sống không ấy à? Ừ, có những người có thể so sánh với loài gián, có khi nên cho vào lò visóng quay đến 20’ – -||| rồi hãy hỏi lại câu này. Cái tên ấy đang vôcùng cao hứng mặc váy cỏ nhảy múa bên cạnh kia, ah, nhầm rồi, váy cỏ làtiết mục trước, bây giờ đang đến tiết mục nóng bỏng – nhảy thoát y… đạihạ giá thịt Kỵ sĩ, 5 đồng 3 cân… (Váy cỏ: mọi người có thể liên tưởnghình ảnh một Kị sĩ mặc… váy cỏ Hawaii nhảy Aloha….)
Ôn ThànhKhông dụi dụi mắt nhìn bốn chữ to đùng rực rỡ trên đầu vị Kị sĩ đẹp trai đi qua trước mặt, lại nhìn lại bảng danh sách thành viên của Công hội,tiếp tục dụi dụi mắt, cuối cùng quyết định từ bỏ, quay sang hỏi đám trưđang cướp điểm kinh nghiệm: “Vừa rồi… người vừa đi qua… là của Công hộichúng ta…à?”
“A?”
“Hả?”
“Gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tich/2488276/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.