Tác giả: Phản Phái Nhị Tỷ (vampire_j)
Biên tập: Diệp Trà (bachdieptra.wordpress.com)
–
"An Nghỉ, xin lỗi.
Xin lỗi vì đã lợi dụng em, mặc dù lúc này nói gì cũng đều không còn ý nghĩa nữa, nhưng tôi vẫn muốn xin lỗi em.
Kế hoạch ban đầu chỉ là muốn mượn sự trợ giúp của em chuẩn bị đồ tiếp tế và trang bị lên đường, nhưng em nói bất luận thế nào cũng muốn ra ngoài trạm tị nạn một lần, bước lên Phế Thổ, ngắm nhìn mặt trời.
Tuy chỉ có một ngày ngắn ngủi, nhưng nguyện vọng đó hẳn cũng đã được thực hiện rồi. Em cũng nên hiểu, cuộc sống như vậy không đáng để mong đợi, ngược lại sẽ chỉ khiến người ta càng thêm thất vọng. Em không thích hợp để sinh tồn trên Phế Thổ, em đã có nhà, mọi người ở trạm tị nạn đều rất yêu quý em, em ở lại nơi đó sẽ hạnh phúc hơn.
Tôi để lại thức ăn và nước uống đủ cho hai ngày một đêm, dư dả để em quay về. Em chỉ cần trước khi mặt trời lặn đi về phía đông hai giờ, phóng đạn tín hiệu là có thể được người ở trạm tị nạn phát hiện. Đạn tín hiệu của trạm các em là loại đặc chế, rất dễ phân biệt, sẽ có người đến đưa em về.
Tôi nói muốn để em được ngắm hoàng hôn là thật lòng, thời tiết hôm qua rất tốt, trời sao cũng đẹp, nếu em thích, vậy là đủ rồi.
Tạm biệt."
An Nghỉ dựa lưng vào vách đá, đọc đi đọc lại lá thư ngắn ngủi này vô số lần, rốt cuộc cũng chấp nhận sự thật rằng Phế Thổ đã thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tho-va-an-nghi/233690/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.