Nhìn đối phương rốt cuộc không nhịn được bật cười, An Nghỉ cuối cùng cũng ý thức được mình đang bị ghẹo, thẹn quá hóa giận, dồn hết sức đẩy Phế Thổ đang đứng chắn giữa cầu thang qua một bên, nện bước thật mạnh lao xuống dưới. Chỉ là chưa đi được hai bước cái eo đã bị ôm chầm lấy từ phía sau, thanh âm Phế Thổ mang theo ý cười dán đến bên tai cậu: “Sao thế? Tôi còn chưa nói có đồng ý hay không mà.”
An Nghỉ dùng sức giãy dụa: “Ai cần anh đồng ý! Em đổi ý rồi! Hủy kèo!”
Phế Thổ mặc cậu làm loạn, vươn tay thọc lét phần eo yếu ớt của cậu. An Nghỉ nháy mắt bật thét lên “A ha ha ha!”, cả người run rẩy loạn xạ.
Cậu cười sặc sụa nhéo lấy cánh tay Phế Thổ không cho hắn động, hoàn toàn quên mất chính mình mấy giây trước còn đang giận dỗi. Phế Thổ ôm cậu ngừng lại một lát, lại giật giật ngón tay, chỉ là lần này ý vị đã hoàn toàn khác.
Hắn nhẹ nhàng cọ sát sườn eo An Nghỉ, hai ngón tay hóa thành hình người nhỏ từng bước từng bước bò lên trên, vói vào trong lớp áo xoa nắn ngực cậu, hàm răng cắn lên vành tai cậu, nói: “Ban nãy lừa em đó, tôi không thích ngực bự.” Đầu lưỡi ướt át của hắn linh hoạt tiến vào trong lỗ tai An Nghỉ, khiến cậu cầm lòng không đặng mà run lên.
“A…” An Nghỉ nhỏ giọng kêu một tiếng, khuỷu tay đẩy lên vòm ngực Phế Thổ: “Anh làm gì thế!”
Một tay Phế Thổ còn vịn trên eo cậu chậm rãi di chuyển xuống dưới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tho-va-an-nghi/1000654/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.