Edit + beta: Iris
Ô Ngọc không nhìn thấy Ô Nhược và Hắc Tuyển Dực ở bên cạnh, nôn nóng cầm lồng đèn tìm mọi ngóc ngách trong vườn hoa: "Vừa rồi còn ở trên người sao giờ lại không thấy? Rớt ở đâu rồi?"
Hắn gấp đến độ xoay vòng vòng, thậm chí còn nhổ đi hoa cỏ trong vườn.
"Tiểu Ngọc, rốt cuộc con tìm thứ gì vậy?" Nguyễn Lam Như sốt ruột nói: "Con nói với mẹ, mẹ tìm giúp con."
Nửa canh giờ trước, Ô Ngọc liền nổi điên tìm đồ khắp nơi.
Ô Ngọc bực bội hất Nguyễn Lam Như: "Ngươi tránh ra, đừng có cản trở ta*."
*Khúc này Ô Ngọc nổi điên không còn nhận ra ai với ai nên mình đổi xưng hô luôn.
Ô Tiền Ly cũng vội vàng đi tới: "Tiểu Ngọc, rốt cuộc là con làm rớt thứ gì, con nói đi, chúng ta có thể tìm giúp con."
Nguyễn Lam Như gật đầu: "Đúng vậy, nhiều người thì sẽ tìm nhanh hơn chút."
Ô Ngọc đứng lên, cảnh giác nhìn bọn họ: "Nói với các ngươi? Các ngươi liền nhân cơ hội cướp đồ của ta đúng không?"
Ô Tiền Ly và Nguyễn Lam Như ngạc nhiên: "Sao con lại nghĩ như vậy? Ta và mẹ con sao có thể cướp đồ của con?"
Ô Ngọc cả giận nói: "Nếu không phải thì cút cho ta."
Nguyễn Lam Như và Ô Tiền Ly bị hắn rống làm cho sửng sốt.
"Tiền Ly, ngươi nói xem, Tiểu Ngọc bị làm sao vậy?" Nguyễn Lam Như lo lắng nói: "Trước kia nó chưa từng lớn tiếng với chúng ta bao giờ, sao hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-the-trung-sinh/3313399/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.