Cho phép tui đổi cách xưng hô nha mệt mỏi với ngươi ta rồi
Lúc ấy, Ô Nhược cùng Hắc Dương đang ngồi ở hồ nước nhỏ trước phòng ngủ câu cá, mà Hắc Tuyển Dực cùng hắc âm ngồi ở trong đình nhìn bọn họ.
khi cá cắn câu, Ô Nhược hưng phấn nhắc cần câu: “Có cá cắn câu, có cá cắn câu.”
Đột nhiên, bộp tủm một tiếng, cần câu từ trong tay Ô Nhược rơi xuống trên mặt đất.
Bốn người sửng sốt, sau đó, nhìn thấy thân thể Ô Nhược dần dần trở nên trong suốt.
Hắc Dương nhanh nói: “Phu nhân, người mau trở về phòng, đừng cho ánh nắng chiếu vào người”
“Nga nga.” Ô Nhược nhanh chóng bay trở về trong phòng.
Hắc Tuyển Dực cũng nhanh trở lại trong phòng, truyền một ít linh lực cho Ô Nhược.
Ô Nhược khôi phục thật thể, lập tức ôm lấy Hắc Tuyển Dực: “Tuyển Dực, vì sao thân thể của ta nhanh như vậy lại biến thành trong suốt?”
“Đừng lo lắng, ta sẽ nghĩ cách.” Hắc Tuyển Dực vén lê sợi tóc bên tai cho cậu: “Tóc đệ rối rồi, ta buộc lại cho đệ.”
“Rối sao?” Ô Nhược sờ sờ đầu tóc.
Hắc Tuyển Dực đem cậu ấn ngồi ở trước bàn trang điểm, lấy ra trâm cài, mái tóc đen nhánh nháy mắt vương vãi sau lưng, hắn cầm lấy lược chậm rãi chải tóc.
Ô Nhược cầm lấy gương đồng, chỉ có thể nhìn thấy Hắc Tuyển Dực, chiếu không ra thân ảnh của cậu, cậu không vui vẻ nói: “Cũng không chiếu được.”
Hắc Tuyển Dực dừng tay một chút.
Ngay sau đó, Ô Nhược lại vui vẻ nói: “Tuy rằng chiếu không được ta, nhưng là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-the-trung-sinh/1384338/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.