Đôi mắt lạnh nhạt của Hắc Tuyển Dực hiện lên chút nhu tình, bình tĩnh nhìn Ô Nhược không nói.
Ô Nhược nhìn thẳng hắn một lát, ngượng ngùng mà thấp đầu tiếp tục xoa bình tro cốt, che dấu sự ngượng ngùng của mình.
Hắc âm thật sự không thể nhìn thêm, xuy một tiếng: “Này đương nhiên là bởi vì người là phu nhân của chủ tử, chủ tử trong lòng lại thích người, cho nên không đối tốt với người thì đối tốt với ai? Phu nhân có biết hay không, chủ tử kêu bọn ta thu hồi tro cốt của Hi tiểu thư đồng thời, giết sạch người ở thúc bộ trại, vì tiểu muội của phu nhân báo thù.”
Ô Nhược dừng lại động tác, Hắc Tuyển Dực thích cậu?
Vậy sao cậu một chút đều nhìn không ra, nhưng, Hắc Tuyển Dực mỗi ngày đều mang một khuôn mặt lạnh băng, hơn nữa, lại ít nói, sao có thể biết hắn đang nghĩ cái gì.
Chính là hai người trước kia quan hệ căng thẳng như vậy, Hắc Tuyển Dực thật sự thích mình sao?
Ô Nhược trộm ngắm Hắc Tuyển Dực, thấy hắn vẫn nhìn mình, cũng không phủ nhận lời hắc âm nói, không khỏi nắm chặt bình trong tay.
Hắc âm vì không quấy rầy bọn họ, trực tiếp biến mất ở đại sảnh.
Ô Nhược đem bình tro cốt lau khô cất kỹ, mới hỏi: “Hắc âm nói là sự thật?”
“Ân.” Hắc Tuyển Dực đem cậu kéo đến ngồi ở trên đùi mình,
Ô Nhược nghe được hắn thừa nhận, cảm thấy đặc biệt vui vẻ.
Vậy mình thì sao?
Thích Hắc Tuyển Dực hay không?
Cậu nghĩ không ra đáp án, chỉ biết là sau khi cha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-the-trung-sinh/1384336/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.