Sau khi vào Hoàng Đô Thành, buổi trưa, cũng đúng là thời điểm người ra khỏi thành nhiều nhất, trên đường cái người đến người đi, có phú hào thương gia cũng có người quyền quý của các quốc gia, xe ngựa như nước chảy, vô cùng náo nhiệt.
Ô Hi cùng Đản Đản chưa từng tới Hoàng Đô Thành, sau khi vào thành, lập tức ghé vào cửa sổ bên cạnh xem cảnh sắc bên ngoài, hai bên đường cái là nhà lầu cao lớn san sát nối tiếp nhau, mà bên trong trang hoàng cao nhã thuần tịnh, làm người ta sinh ra dục vọng muốn chạy vào nhìn, người đi lại trên đường ăn mặc cũng tương đối có chút hoa lệ, Cao Lăng thành không thể so sánh được.
“Oa ——” Ô Hi vui vẻ cùng Quản Đồng thảo luận chuyện son phấn cùng váy áo trên người các cô nương, bên kia Đản Đản cũng vui mừng mà oa oa kêu to: “Cha, con muốn ăn cái kia, còn có cái kia, cái kia con cũng muốn……”
Nó hiện tại nhìn đến cái gì cũng muốn.
Ô Nhược bất đắc dĩ lấy ra khăn tay lụa giúp con lau nước miếng: “Lần sau khi nào ra ngoài đi dạo phố lại mua.”
“Tất cả con đều muốn.” Đản Đản đặc biệt hoài niệm tết Thượng Nguyên, phụ thân hào sảng mà mua tất cả đồ vật cho mình.
Cức Hi cười nhạo: “Lại về tới nơi này.”
Ô Nhược liếc hắn một cái.
Ngồi đối diện Ô Tiền Thanh lại tâm sự nặng nề, hiện nay đã đi tới Hoàng Đô Thành, nhưng một chút manh mối cũng không có, muốn như thế nào mới tìm Ô Trúc, huống chi Ô Trúc không nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-the-trung-sinh/1384322/chuong-102-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.