Edit: Liêu; Beta: Leslie 
"Ông cố" Ô Nhược cướp lời Ô Tiền Thanh: "Cha con thật sự không thu thập đủ tài liệu để làm pháp khí bởi vì cha không chỉ phải làm cho mỗi Đại ca con mà còn phải làm cho chính ông, cho mẹ, con và cả Ô Hi nữa." 
Ô Tiền Đồng nén giận hỏi: "Cả nhà ngươi không đi rèn luyện thì cần pháp khí để làm gì?" 
"Tiểu thúc, người cũng biết tình trạng thân thể của ta mà đúng không?" Ô Nhược cụp mi buồn bã nói: "Hiện giờ, ta đang ở Hắc gia nên không được mọi người bảo hộ như ở Ô gia. Nếu không có vài món pháp khí lợi hại để phòng thân thì cuộc sống của ta ở đó sẽ rất khó khăn. Bọn chúng lúc nào cũng bắt nạt ta vì ta vừa không có linh lực vừa đi đứng không thuận tiện như người khác. Chúng hoàn toàn không xem ta là chủ nhân của chúng, đồ ăn dâng lên cho ta toàn cơm canh đạm bạc mà cũng không đủ no. Mỗi lần ta muốn đi vệ sinh thì phải gọi cả buổi mới có người vào phòng hầu hạ. Còn nữa..." 
"Bọn chúng" mà y nói chính là hai huynh đệ Ô Đại và Ô Tiểu chứ không phải là người hầu ở Hắc phủ. Tuy nhiên, đám Ô Tiền Đồng nghĩ thế nào lại là chuyện của bọn họ thôi. 
"Ta biết, Tiểu Nhược... con phải chịu khổ rồi." Ô Bặc Phương ngắt lời, không cho Ô Nhược nói nữa bởi vì chuyện Ô Nhược chịu khổ là một cái tát vào mặt bọn họ. 
Ô Bặc Phương không ngờ rằng hôn sự do ông định ra này lại khiến cháu cố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-the-trung-sinh/1384257/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.