Nghiêm Hạo Thần dùng sức đẩy cửa ra, anh quay đầu lại, vẻ mặt nhanh chóng từ kinh ngạc chuyển thành lo lắng:
“Sao em lại ở đây? Đã xảy ra chuyện gì?”
Nghiêm Hạo Thần lười nhác tựa vào cửa, nhìn chính mình được phóng đại rất nhiều trên màn hình lớn:
“Em quyết định không đi nữa.”
Anh nhăn mi, nghiêm trang bắt đầu bài phát biểu của thầy đồ Hoắc:
“Hạo Thần, không nên tùy hứng. Làm người không thể nói không giữ lời, lỡ hẹn là hành động không lễ phép, không cần biết em có chuyện gì, vẫn phải…”
Nghiêm Hạo Thần quyết đoán ngăn anh lèm bèm:
“Em đã gọi cho người đại diện, còn nhờ anh ấy xin phép dùm em.”
“Ê,” tầm mắt của cậu chuyển từ màn hình lên gương mặt anh, nhướng mày:
“Hôm nay là sinh nhật của anh hả?”
Con ngươi tối đen của anh đột nhiên sáng ngời khiến Nghiêm Hạo Thần rất có cảm giác thành tựu.
Nghiêm Hạo Thần đứng trong phòng bếp rộng rãi, khom lưng tắt lửa, vớt mì trong nồi nước ra, có chút khẩn trương nếm thử, không tính là mỹ vị, nhưng coi như ở trong phạm vi có thể chấp nhận được. Khả năng nấu nướng của cậu tất nhiên không được tốt lắm, nhưng so với người nào đó hở một chút là muốn đốt phòng bếp mà nói, vẫn giỏi hơn nhiều, ít nhất nấu mì các thứ có thể đối phó.
Nhưng chẳng qua cũng chỉ là “đối phó”. Mì nấu không tồi, nhưng nước luộc lại chỉ là nước lã, trừ dầu và nước cốt gà, bên trong cũng chỉ có một trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tam-co/2490454/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.