Hoắc Kiếm dừng một chút, mở miệng như muốn giải thích cái gì:
“Hạo Thần, anh là người làm ăn. Trên thương trường chưa bao giờ bàn về đúng sai, chỉ nhìn thắng thua. Chỉ cần không làm trái nguyên tắc làm người cùng lương tâm đạo đức, vì kết quả cuối cùng, trong quá trình sử dụng một chút thủ đoạn không tuân theo quy định cũng không có gì đáng trách. Hằng Viễn đi đến hiện tại, cũng không phải mỗi một bước đều sạch sẽ không bẩn.”
“Cơ cấu thương nghiệp cũng chỉ có một dạng, cũng không phức tạp, chỉ cần anh muốn, hoàn toàn có thể tăng lượng tiêu thụ album của em, cũng sẽ không để ai nghi ngờ. Em còn trẻ, có thể sẽ cảm thấy chuyện này rất dơ bẩn, nhưng kỳ thật…”
Nghiêm Hạo Thần im lặng cười cười. Dơ bẩn? Cậu sinh ra ở nơi người ta khinh thường nhất, chuyện xấu xa gì chưa từng thấy qua. Cậu lăn lộn trong giới âm nhạc ngầm ba năm, người dùng tiền để đổi lấy danh tiếng như Kelvin cũng không hiếm thấy, mà cho dù là trong giới âm nhạc chính quy tương đối sạch sẽ này, đôi thân thể lấy giải thưởng, báo gian lượng tiêu thụ, vẫn có thể xảy ra. Quy tắc của thế giới này là như thế, cậu sớm đã nhìn quen, cũng học được không cần tức giận bất bình với cái gọi là “bất công. Chính bản thân Nghiêm Hạo Thần, không phải vì để tiền đồ phát triển thuận lợi hơn mà tình nguyện để anh bao dưỡng sao, có tư cách gì nói người khác dơ bẩn?
Thật ra người đàn ông trước mặt này, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tam-co/2490427/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.