Trận đấu tiến hành đến hơn nửa, đã có hai người bị loại, thiếu niên xinh đẹp nhuộm tóc ngân lam vẫn đang đứng vững vàng trên đài. Thừa dịp thời gian nghỉ ngơi giữa các màn, Nghiêm Hạo Thần đi xuống sân khấu, gian nan chen qua đám người nhiệt tình mà đi vào phòng rửa mặt. Trải qua thời gian dài biểu diễn, cả người cậu cũng đã ướt đẫm mồ hôi, quần áo ẩm ướt dính ở trên người, cậu hất nước lạnh lên mặt, cảm giác sảng khoái lạnh lẽo khiến cậu khe khẽ thở dài. Có người đứng bên cạnh đưa qua một cái khăn mặt, cậu tự nhiên tiếp nhận, lau khô bọt nước trên mặt, không ngoài ý muốn nhìn thấy lông mi nhăn lại của Hoắc Kiếm.
“Không phải đã nói gặp phải cường thủ thì trước tiên cứ đi xuống sao? Sao vẫn ở lại trên đài?”
Đoạt giải quán quân tất nhiên quan trọng, nhưng quan trọng hơn là phải để các nhà sản xuất âm nhạc chuyên nghiệp dưới đài nhìn thấy thực lực của mình. Cho nên vừa phải ra sức xuất hiện nhiều trên đài, biểu diễn bản thân, đồng thời khi cường thủ xuất hiện cũng phải bảo tồn thực lực, tạm thời thối lui đến dưới sân khấu để bọn họ cường cường tranh chấp, cuối cùng lại lên đài làm ngư ông đắc lợi.
Dựa theo kế hoạch, Nghiêm Hạo Thần hẳn là khi gặp được những người có khả năng đoạt giải quán quân nhất thì cố ý bị thua, giữ gìn tinh lực đợi cho trên đài đấu đá gần xong thì bước lên xuất kích cuối cùng. Chỉ là đứng trên đài, đối diện với đám người mãnh liệt kích động dưới dài cùng tiết tấu dồn dập trên đài, cậu đột nhiên không muốn nhường lại vị trí dưới chân. Cho dù là đối diện với ban nhạc thực lực vô cùng mạnh, cậu cũng vẫn chọn xuất ra toàn bộ khả năng bản thân, bảo vệ vị trí lôi chủ.
Mắt phượng của Nghiêm Hạo Thần thoáng nhướng, cười đến rõ ràng:
“Bởi vì em còn chưa gặp được “cường thủ”.”
Người kia bị cậu chọc cho muốn cười, rồi lại bởi vì lo lắng vẫn nhăn mày.
“Em đã đấu liên tục sáu màn.”
Nghiêm Hạo Thần biết anh đang lo lắng cho thể lực của mình, ở trên đài cậu có thể tinh tường cảm nhận được ánh mắt chăm chú trước sau như một của anh, chỉ là tới đoạn sau, trong ánh mắt kia đã xuất hiện lo lắng nhè nhẹ hiếm thấy. Trước khi Nghiêm Hạo Thần ý thức được, tay cậu đã muốn tự động câu cổ anh, môi mỏng như dỗ dành mà hạ xuống giữa mày anh, nhẹ nhàng in lại nụ hôn.
“Không cần lo lắng, em thật sự rất tốt, chỉ hai màn nữa em sẽ thắng.”
Cậu cười đẩy ra cừa phòng rửa mặt, xoay người gợi lên khoé miệng khiêu khích với anh:
“Anh chờ thu tiền cược đi!”
Màn thắng thứ bảy không chút khó khăn. Đối thủ là một cô gái còn rất ngây ngô, kinh nghiệm sân khấu không đủ, có lẽ là quá mức hồi hộp, thế nhưng đã quên lời, liền như vậy chân tay luống cuống mà đứng giữa sân khấu, đã hết lần thứ hai khiêu chiến lôi đài của cô.
Nghiêm Hạo Thần ở trên đài khẽ híp mắt. Chỉ cần đánh bại người khiêu chiến cuối cùng, cậu chính là lôi chủ cuối cùng của lôi đài này. Người khiêu chiến cuối cùng lên đài thì dưới đài một mảnh náo động, đây là một trong những tiếng hô to nhất của lôi đài chọn giải quán quân năm nay, trận đấu này cũng là trận quyết đấu gay cấn mà mọi người muốn xem nhất, dưới đài có fangirl điên cuồng kêu to:
“Kelvin!”
Thanh niên mắt nhỏ lên sân khấu, âm thầm vứt một ánh mắt khinh thường cho Nghiêm Hạo Thần, sau đó múa may hai tay với fans dưới đài:
“Sau đây tôi sẽ tặng cho mọi người ca khúc đoạt giải quán quân của tôi, xin mọi người cho một tràng pháo tay!”
Nghiêm Hạo Thần ôm hai tay lạnh lùng nhìn Kelvin gảy đàn ghi-ta. Thật lòng mà nói, trình độ đêm nay không tồi, từ cách chọn nhạc đến giọng hát đều không thể soi mói. Chẳng qua, cậu nhếch miệng, cậu sẽ biểu diễn còn tốt hơn.
Khi Nghiêm Hạo Thần đi đến dưới ánh đèn thì không khí dưới đài sục sôi trước nay chưa từng có. Đây là một bài cuối cùng quyết định thắng bại. Ánh mắt Nghiêm Hạo Thần lướt qua một nhóm nam nữ dưới đài giơ quảng đèn led có chữ “Hạo Thần”, chạm vào ánh mắt chăm chú của người đàn ông im lặng đứng phía sau. Cậu nhếch miệng cười, ngón tay dùng sức gảy đàn ghi-ta một cái.
Tiếng nhạc đệm thanh thoát, thiếu niên xinh đẹp trên đài chuyển động vòng eo, tiếng hát xinh đẹp cao vút lưu chuyển trong không khí:
Toà thành của công chúa ngủ trong rừng
Trái táo của công chúa bạch tuyết
Chỉ một nụ hôn của anh
Tất cả ma pháp đều bị phá vỡ
Đèn thần của Aladdin
Chiếc hộp Pandora
Anh có thể gánh vác
Kết quả của sự tò mò không.
…
Em mang anh lên tận trời xanh
Em kéo anh xuống tận vực sâu
Em sẽ không ngoan ngoãn nghe lời
Anh cũng đừng nghĩ có thể dễ dàng thoát khỏi
Em với một ngàn cái mặt nạ
Một ngàn loại tra tấn
Nếu em là ác ma tới từ địa ngục
Anh có còn nguyện ý
Đánh thức em hay không.
Thiếu niên dứt khoát lưu loát kết thúc, ôm lấy đàn ghi-ta nhẹ xoay người, một đầu gối quỳ trên mặt đất, mắt phượng thoáng nhướng nhìn dưới đài, nụ cười bên môi cùng khuyên tai màu bạc bên tai đều vô cùng chói mắt. Dưới đài vỗ tay như phát điên, dậm chân, la hét. Nghiêm Hạo Thần cười nhảy xuống đài, mặc cho fangirl dưới đài kích động vây lấy cậu, kêu khóc. Hoắc Kiếm tây trang giày da đứng bên cạnh đám người, cau mày nhìn mấy cô nhóc vừa nhảy vừa dậm, nhưng bên môi cũng là ý cười ấm áp.
Khi tuyên bố kết quả Nghiêm Hạo Thần bị một đoàn fans vây quanh, có người thậm chí đã muốn giơ tay lên, chờ chúc mừng thắng lợi tất nhiên. MC bước lên sân khấu trong vô số ánh mắt nóng bỏng đầy kì vọng:
“Tôi tuyên bố, lôi chủ của ngày hội lôi đài tái năm nay là —— “
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]