Gia đinh phun ra một ngụm nước miếng, cười nhạo nói: "Như thế nào? Tam tiểu thư còn muốn động thủ đánh người sao? Ta nói cho ngươi biết, ta tuy rằng là cái nô tài, nhưng ít ra vẫn là tu luyện giả nhị giai vũ lực, còn hơn phế vật ngươi chính là........."
Gia đinh còn chưa nói xong, một đạo tử quang chợt lóe trước mắt có thể thấy bằng mắt thường, trực tiếp xuyên qua huyệt thái dương của gia đinh.
Gia đinh toàn thân thạch đá (*hóa đá*),một giọt máu theo thái dương chảy xuống, rồi sau đó, thân thể hắn chậm rãi nghiêng về sau, phịch một tiếng ngã trên mặt đất, hai mắt trừng lớn.
Chết không nhắm mắt.
Quân Mặc Sơ mặt không chút thay đổi hướng Thanh Minh Dạ nhìn lại, "Ngươi giết hắn làm cái gì?"
Thanh Minh Dạ không chút để ý nói: "Bộ dạng rất xấu."
Quân Mặc Sơ: "........"
"Xấu cũng thôi, miệng còn bẩn." Đưa tay thu long vu vào trong tay áo, Thanh Minh Dạ ngôn ngữ thản nhiên: "Ngươi nếu là phế vật, cả đại lục này không ai dám nhận danh xưng thiên tài."
Siêu việt thập cấp tinh thần lực, ai dám nói nàng là phế tài?
Quân Mặc Sơ nhún nhún vai: "Ta vốn chính là phế huyết mạch."
Nhấc chân, tuyệt không chút đồng tình lướt qua thi thể gia đinh, Quân Mặc Sơ dừng một chút, bỏ lại một câu, "Còn có, ta là người văn minh, nhát gan, đả đả sát sát (*chém chém giết giết*),ta thực sợ hãi."
Thanh Minh Dạ: "......"
Nàng nhát gan? Thực sợ hãi?
Là ai tối hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tai-tieu-thu-phuc-hac-ta-vuong-nghich-thien-phi/3134529/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.