Edit: kaylee
"Dạ?"
Mộ Dung Thiến ngây ngẩn cả người, không rõ đã xảy ra chuyện gì, vì sao nam nhân này cũng đối đãi với nàng ta như thế?
"Ta không phải là Thiên Bắc Dạ," Thương Minh lạnh lùng nhìn nàng ta một cái: "Ta tên là Thương Minh."
Ánh mắt Mộ Dung Thiến hơi hơi sáng một chút.
Chẳng lẽ Thương Minh là vì mình xưng hô hắn vì Dạ, cho nên hắn tức giận? Cứ như vậy, có phải chứng minh hắn rất yêu mình hay không?
"Minh, ta sai rồi, ta không nên coi người khác trở thành ngươi, hiện tại con của chúng ta cũng bị thương hại, nếu lại không kịp thời cứu, mạng của hắn sẽ không còn, xin ngươi dẫn ta trở về, được không."
Nàng ta cố không để ý đến đau đớn truyền đến từ trên thân thể, tội nghiệp nhìn Thương Minh.
Khóe môi Thương Minh nâng lên một nụ cười lạnh: "Ngươi xác định, ngươi hoài là con của chúng ta?"
Mộ Dung Thiến sợ run một chút, không rõ chân tướng hỏi: "Minh, lời này của ngươi là có ý tứ gì? Hắn quả thật là con của chúng ta, chẳng lẽ ngươi quên chúng ta ở chung mấy ngày nay tới giờ?"
Thương Minh không nói gì, mà là quan sát cái động lớn trên bụng Mộ Dung Thiến.
Bụng này còn đang không ngừng chảy máu tươi, làm cho vẻ mặt của Mộ Dung Thiến cũng vô cùng suy yếu. Ở dưới loại trạng thái đổ máu này, nàng ta còn không hôn mê đi, cũng đã chứng minh thể chất cường hãn của nàng ta.
"Đáng tiếc," Thương Minh lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2801174/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.