Edit: kaylee
"Ha ha!" Đông Phương Ngọc cười hai tiếng, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào cái mũi nhỏ của Tiểu Tầm Nhi: "Tiểu gia hỏa con này, thật đúng là rất đáng yêu, con cởi quần ở trước mặt cô nương khẳng định không đúng, nhưng mà ta là ngoại tổ mẫu của con, ta ôm con một chút không sao, chỉ là con phải nhớ kỹ, trừ mẫu thân, ngoại tổ mẫu, còn có ngoại công và cữu cữu của con ra, những người khác đều không thể ôm con."
Tiểu Tầm Nhi đếm ngón tay, nghiêng đầu nhìn về phía Đông Phương Ngọc.
"Vậy phụ thân thì sao?"
"Cha con đương nhiên có thể, nhưng mà bây giờ cha con còn không ở chỗ này."
Đông Phương Ngọc sợ Tiểu Tầm Nhi sẽ bị những người khác lừa đi, cho nên đang dụng tâm dạy hắn.
Tiểu Tầm Nhi chớp mắt, thoáng nhìn Cố Sanh Tiêu đi đến bên cạnh Đông Phương Ngọc, non nớt kêu một tiếng: "Cữu cữu."
Âm thanh của hắn mềm yếu, triền miên, bỗng chốc khiến cho vẻ mặt của Cố Sanh Tiêu mềm mại xuống.
"Tiểu Tầm Nhi, nói cho ngoại tổ mẫu, làm sao con biết hắn là cữu cữu con?" Đông Phương Ngọc sủng nịch nhìn Tiểu Tầm Nhi, hỏi.
Tiểu Tầm Nhi khanh khách nở nụ cười: "Ngoại tổ mẫu, người thật ngốc, dáng vẻ của cữu cữu giống như ngoại công và ngoại tổ mẫu, làm sao Tầm Nhi có thể nhận không ra?"
Đông Phương Ngọc sợ run một chút.
Tiểu gia hỏa này mới hai tuổi mà thôi, nói liền như thế đã làm cho nàng rất là kinh ngạc, không nghĩ tới còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2801126/chuong-1704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.