Edit: kaylee
Tầm mắt của hắn nhìn Tiểu Tầm Nhi trong ngực Cố Nhược Vân, bàn tay vừa nhấc, lập tức kéo nãi oa nhi vào bên trong ôm ấp của mình, đáy mắt hàm chứa ý cười nồng đậm.
"Đứa nhỏ này mới hai tuổi, thực lực đã đến Võ Tôn."
Cố Nhược Vân sợ run một chút, vừa rồi nàng chỉ lo nói chuyện với Tá Thượng Thần, đều chưa từng tra thực lực của Tiểu Tầm Nhi.
"Ngươi nói hắn đến Võ Tôn?" Nàng ngây ngẩn cả người, chần chờ hỏi.
"Tự ngươi xem chẳng phải sẽ biết?"
Tử Tà cười khẽ một tiếng, dịu dàng ôm Tiểu Tầm Nhi trong ngực.
Tiểu Tầm Nhi cũng không chống cự tiếp xúc của hắn, đôi mắt to đáng yêu tò mò nhìn chăm chú vào nam tử tà mị ôm mình.
"Đúng rồi, chuyện này ta quên nói với ngươi," Tá Thượng Thần đột nhiên phản ứng lại, giải thích với Cố Nhược Vân: "Nhi tử của ngươi có chút ý tứ, hắn có thể lấy ra linh lực trên đan dược, nạp linh lực này vì mình dùng, đây là nguyên nhân hắn có thể đột phá nhanh như vậy."
Tâm Cố Nhược Vân từng chút trầm mặc xuống.
Lấy ra linh lực trên đan dược? Điểm này, nhưng là cực kì giống Manh Manh! Chẳng lẽ Manh Manh tồn tại, có quan hệ gì đó với Tiểu Tầm Nhi? Nếu không, Tiểu Tầm Nhi cũng không có khả năng giống như Manh Manh, coi đan dược là vật phẩm tăng lên thực lực.
"Mẫu thân," Tiểu Tầm Nhi nhìn thấy biểu cảm của Cố Nhược Vân trầm mặc xuống, sốt ruột muốn khóc ra: "Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2801094/chuong-1688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.