Edit: kaylee
Tá Thượng Thần sửng sốt một chút, ánh mắt kinh ngạc ngóng nhìn Cố Nhược Vân.
Ý tứ này của nàng, là nàng đã sớm biết người kia là giả mạo? Chỉ là sợ sau khi vạch trần hắn, người giả mạo này sẽ thẹn quá hóa giận mà giết người, nàng mới giả vờ như cái gì cũng không biết?
Nghĩ đến đây, Tá Thượng Thần ăn đan dược xuống, lập tức, một dòng nước mát chảy xuôi ở phía trên thân thể của hắn, hắn há miêng, vậy mà phát hiện trong yết hầu của mình có thể phát ra âm thanh.
"Thực xin lỗi..."
Nếu không phải vì hắn, cũng sẽ không thể liên lụy đến bọn họ.
"Tá Thượng Thần, ngươi giúp ta quá nhiều, cho nên, ta tới cứu ngươi cũng không hối hận!"
Nàng thiếu Tá Thượng Thần nhân tình nhiều lắm, cho dù là cả đời đều không thể hoàn lại.
"Huống chi, cho dù không phải vì ngươi, tên kia cũng sẽ đi tìm chúng ta!"
Tá Thượng Thần cười khổ một tiếng, ngồi xuống ở bên người Cố Nhược Vân.
"Vân Nhi, ta có một việc, không biết có nên nói cho ngươi biết hay không."
Hắn quay đầu, nhìn về phía Cố Nhược Vân, do dự một lúc lâu, nói.
Cố Nhược Vân nhàn nhạt hỏi: "Chuyện gì?"
"Kỳ thực..." Tá Thượng Thần hơi hơi rũ mi mắt xuống, đáy mắt hiện lên sự giãy dụa: "Cho tới bây giờ đều chưa từng thấy sư phụ ta! Từ nhỏ đến lớn, sư phụ đều là thông qua một khối lệnh bài truyền âm với ta! Lúc trước, là hắn nói cho ta biết, ta mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2801082/chuong-1682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.