Edit: kaylee 
Cố Nhược Vân nhìn chằm chằm phương hướng nam nhân rời đi, hơi hơi nhíu mày: "Hắn quả thật là Thiên Bắc Dạ, ta có thể cảm nhận được hơi thở trên người hắn, chỉ là ta không rõ, vì sao ta sẽ chống cự sự tiếp xúc của hắn?" 
Loại mâu thuẫn này, là một loại bản năng trên thân thể, ngay cả Cố Nhược Vân cũng không biết là xảy ra chuyện gì... 
Hình như Thiên Bắc Dạ nhận thấy được nữ tử cũng không có động tác gì, hắn quay đầu, nhìn về phía Cố Nhược Vân: "Vân Nhi, như thế nào? Chúng ta nên nhanh chóng đi tìm Tá Thượng Thần, đợi sau khi tìm được Tá Thượng Thần, là có thể rời đi chỗ này, vì sao nàng còn sững sờ ở kia?" 
Cố Nhược Vân phục hồi tinh thần lại, đối mặt với sự nghi hoặc của Thiên Bắc Dạ, nàng nhàn nhạt cười cười: "Chàng không nghe nói qua một câu nói sao? Nữ nhân mang thai ngốc ba năm, hiện tại ta mang thai con của chúng ta, tất nhiên sẽ vờ ngớ ngẩn." 
Thiên Bắc Dạ hiểu rõ gật gật đầu: "Thì ra là thế, vậy nàng nhanh chút đi." 
"Ừ." 
Cố Nhược Vân nhếch môi cười yếu ớt. 
Người giả dạng giống thế nào, đôi khi vẫn là lộ ra dấu vết... 
Nếu là Thiên Bắc Dạ chân chính, tuyệt đối không có khả năng để người đang mang thai như nàng một mình ở phía sau, càng sẽ không thúc giục nàng! Lời nói và vẻ mặt của một người đều có thể ngụy trang, chỉ có quan tâm chân chính đối với người kia, là ngụy trang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2801068/chuong-1675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.