Edit: kaylee
"Ta thấy trong lòng Ôn Nguyệt cũng không hoàn toàn buông con, nàng chỉ là bức bách bản thân làm muội muội của con." Đông Phương Ngọc bất đắc dĩ than một tiếng.
Nàng thân là nữ nhân, tự nhiên càng hiểu rõ Ôn Nguyệt hơn Cố Sanh Tiêu.
Cũng chính là bởi vì Ôn Nguyệt cầm được thì buông được, nàng mới thưởng thức nha đầu kia.
"Nương, nếu nàng thật sự bức bách mình coi con là huynh trưởng, thì còn cái gì không tốt?" Cố Sanh Tiêu nở một nụ cười: "Dù sao có gả cho con, con cũng không yêu nàng."
"Con đứa nhỏ này, mẫu thân chính là lo lắng hôn nhân đại sự của ngươi mà thôi, qua nhiều năm như vậy, ngươi vẫn luôn cô độc, không ai làm bạn," Đông Phương Ngọc cười khổ nói: "Đúng rồi, Tá Thượng Thần trong lời nói lúc trước của Vân Nhi là ai? Có vẻ nghe khẩu khí của nàng, quan hệ của hai người các con..."
"Nương, Tá Thượng Thần là nam nhân!"
Cố Sanh Tiêu càng bất đắc dĩ.
Nam nhân?
Đông Phương Ngọc sửng sốt, chẳng lẽ qua nhiều năm như vậy Cố Sanh Tiêu không có thú thê (cưới vợ),là vì hắn yêu nam nhân?
Nàng nghĩ nghĩ, nói: "Nếu con thích, cho dù đối phương là nam nhân, mẫu thân cũng nhận."
Giống như thiên lôi cuồn cuộn, Cố Sanh Tiêu ngốc ở tại chỗ.
Lão nương nhà mình vì làm cho hắn thú thê, không tiếc làm hắn cưới một người nam nhân?
Chỉ cần vừa nghĩ đến tình cảnh mình cưới Tá Thượng Thần, Cố Sanh Tiêu đã cảm thấy lông tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2801051/chuong-1668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.