Edit: kaylee
Lâm Dương muốn đưa tay che miệng Lâm Tuyết, hiển nhiên đã không còn kịp rồi, thiếu nữ dùng một hơi nhanh chóng nói ra một đoạn lời nói này, căn bản không cho hắn thời gian phản ứng...
Cố Nhược Vân cũng không tức giận, nàng nhẹ nhàng nhếcg khóe môi, cười như không cười nhìn về phía Lâm Tuyết.
Tiểu bạch kiểm?
Nói là Thiên Bắc Dạ?
Nhưng mà, dáng vẻ của tiểu Dạ ngược lại thật rất trắng trẻo xinh đẹp...
Phanh!
Bỗng nhiên, một bàn tay to vươn tới từ bên cạnh, nâng thân thể Lâm Tuyết cao c lên, lại hung hăng ném về phía góc tường.
Đầu nàng đánh vào phía trên vách tường, máu tươi chảy ròng ra, nhiễm đỏ vách tường tuyết trắng kia.
Lâm Tuyết ngây dại, nhìn về phía nam tử tuấn mỹ lãnh khốc giống như sát thần kia, trái tim giống như bị một thanh lợi khí hung hăng chọc thủng.
"Lĩnh chủ, phu nhân vô dụng, không cách nào sinh nhi tử cho người, nhưng mà Tuyết nhi có thể sinh một đứa cho người, Tuyết nhi chính là không muốn để cho thiên hạ Lĩnh chủ vất vả đánh hạ rơi vào trong tay một người ngoài."
Lâm Dương nhắm mắt lại, đã không lại nhẫn tâm nhìn tình cảnh này, đức hạnh của muội muội mình hắn luôn luôn rất rõ ràng, có lẽ, mang nàng đến lãnh địa là chuyện sai lầm nhất hắn từng làm...
"Ai nói bản Lĩnh chủ không có nhi tử?"
Hồng Liên Lĩnh chủ giống như là vì làm cho Lâm Tuyết càng thống khổ, một câu nói này giống như một tảng đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2801007/chuong-1647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.