Edit: kaylee
Cố Nhược Vân?
Đối với tên này, Hồng Liên Lĩnh không có người không biết.
Vì vậy sau khi nghe thấy lời Cố Nhược Vân nói, vẻ mặt hai gã hộ vệ kia vui sướng, vội vàng chạy vào trong phủ đệ.
"Nhanh, nhanh đi nói cho Lĩnh chủ, đại tiểu thư đến đây, đại tiểu thư đã trở lại!"
Sau khi hộ vệ kia nói xong lời này, hai bóng dáng quen thuộc chạy như điên mà đến, dừng lại ở trước mặt Cố Nhược Vân.
Y phục màu trắng của nữ tử khẽ bay, dung mạo khuynh thành, trên mặt dương ý cười nhu hòa. Nam tử bên cạnh nàng lại là một bộ hồng bào, tuấn mỹ lãnh khốc, chỉ là, ánh mắt kia nhưng không có uy nghiêm bình thường, đang ôn hòa nhìn chăm chú vào Cố Nhược Vân.
"Vân Nhi."
Đông Phương Ngọc nâng tay kéo Cố Nhược Vân vào trong lòng, bàn tay trắng nõn như ngọc nhẹ nhàng xoa đầu của nàng, trong âm thanh của nàng tràn ngập kích động không cách nào ngăn lại.
"Con đã trở lại, rốt cục con đã trở lại, mau để mẫu thân nhìn xem có gầy không."
Đông Phương Ngọc vội vàng buông Cố Nhược Vân ra, tinh tế đánh giá nữ tử trước mắt, trong mắt đẹp kia tràn đầy thân thiết.
"Nương, con đã trở về."
Cố Nhược Vân dương môi cười yếu ớt, ánh mắt cũng lộ ra vẻ nhu hòa.
Đúng lúc này, một âm thanh ghen tuông mười phần truyền tới: "Con trở về cũng chỉ nhìn thấy mẫu thân con, người sống lớn như cha ở bên cạnh con, con cũng không liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800983/chuong-1635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.