Edit: kaylee 
Cố Nhược Vân sợ run một chút, nhẹ nhàng nhíu mày. 
"Tiến vào." 
Lúc trước Long Nham này châm chọc khiêu khích nàng, càng là nói bọn họ là người mưu hại tộc trưởng, hiện giờ tìm đến lại là vì chuyện gì? 
Ngay tại sau khi Cố Nhược Vân nói xong lời kia, cửa phòng bị đẩy mở ra, Long Nham đứng ở cửa, trên mặt mang theo một chút xấu hổ, hắn hít vào một hơi thật sâu, sau đó bước vào trong phòng. 
"Có việc?" 
Cố Nhược Vân nhìn Long Nham xuất hiện ở cửa, hỏi. 
"Ta..." Long Nham cắn chặt môi, trên mặt mang theo xấu hổ: "Ta là đến xin lỗi!" 
Xin lỗi? 
Cố Nhược Vân nhíu mày: "Sau đó thì sao?" 
Như lấy được dũng khí, Long Nham ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Nhược Vân: "Bởi vì rất nhiều nhân loại rất đáng giận, làm cho ta không có cảm tình đối với nhân loại, cho nên mới hiểu lầm các ngươi giống những người đó, ta xin lỗi vì hành vi lúc trước của ta! Nếu ngươi thật sự không hết giận, ngươi có thể đánh ta, cũng có thể mắng ta, ta đều nhận hết, nam nhi Long tộc chúng ta, cho tới bây giờ đều là dám làm dám chịu, sai rồi chính là sai rồi, phạm sai lầm nên nhận trừng phạt." 
Trên khuôn mặt tuấn lãng của hắn mang theo kiên định, từng từ từng chữ nói. 
"Tốt lắm," Cố Nhược Vân dừng một chút: "Ta tiếp nhận lời xin lỗi của ngươi." 
"Ách..." 
Long Nham sửng sốt một chút, không rõ chân tướng nhìn Cố Nhược Vân: "Ngươi không đánh ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800901/chuong-1606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.