Chương trước
Chương sau
Tầm mắt nàng chuyển hướng về phía mọi người, nhợt nhạt nở nụ cười.

Bất quá, cường giả Thiên Nguyệt đế quốc đều là bán mạng vì đế quốc, từ khi bắt đầu gia nhập đế quốc sẽ biết kết cục của chính mình, hiện tại bọn họ chỉ sửng sốt một chút liền nhằm về phía Cố Nhược Vân.

Mười lăm người, đem Cố Nhược Vân vây chính giữa chặt chẽ đến nỗi ruồi bọ cũng không bay lọt.

" Cố Nhược Vân, ta phụng mệnh hành sự, nếu ngươi có thể giao ra Thượng Cổ Thần Tháp, ta sẽ để ngươi chết thống khoái một chút!"

" Phụng mệnh?" Cố Nhược Vân cười cười, " Không biết ngươi phụng mệnh từ Quận Vương, hay là phụng mệnh hoàng đế Thiên Nguyệt?"

Nghe vậy, người nọ cười lạnh một tiếng: " Chúng ta là người đế quốc đương nhiên là phụng từ hoàng mệnh! Ngươi vẫn là ngoan ngoãn chịu trói, giãy giụa trong tuyệt vọng đối với ngươi cũng không có gì tốt!"

" nếu ta cự tuyệt thì sao?"

Cố Nhược Vân hơi hơi nhướng nhướng mày, nhàn nhạt nói một cấu.

" Cự tuyệt? Hừ, chỉ sợ ngươi không có tư cách này!"

Vừa dứt lời, những người đó không do dự, nhanh chóng rút ra vũ khí, hướng về Cố Nhược Vân lao đi.

Dưới sự tấn công của mọi người, không khí phảng phất như bị xé rách một cái khe hở mang theo khí thê làm người sợ hãi! NếuCố Nhược Vân chỉ là một Siêu Phàm hậu kỳ bình thường, chỉ sợ dưới khí thế này sẽ không có sức phản kháng!

Nhưng mà, những người này còn chưa tới trước mặt Cố Nhược Vân, khí thế của bọn họ đã bị Cửu Hoàng đánh gãy.

" Cửu Hoàng, từ khi ngươi thức tỉnh cho tới nay, ta chưa có cơ hội cùng ngươi kề vai chiến đấu, hiện tại chúng ta đã có thể cùng nhau đối mặt địch nhân." Cố Nhược Vân nâng tay lên, đem thanh kiếm còn muốn to lớn hơn so với nàng nắm trong tay.

Trong khoảnh khắc, một cổ cảm giác kỳ dị chảy vào trái tim nàng! Loại cảm giác này giống như của một chiến hữu đã lâu đột nhiên xuất hiện, càng quan trọng hơn chính là cho nàng cảm giác vốn dĩ như thế.

Nói thật, Cửu Hoàng nhận nàng làm chủ nhân đã mấy năm, nhưng bình thường Cửu Hoàng xuất chiến đều là chính nó tự động thủ! mà hai người cùng nhau chân chính chiến đấu, chỉ có một lần gần đây!

Ong!

Cửu Hoàng tựa hồ cảm nhận được nội tâm hưng phấn của Cố Nhược Vân, toàn bộ thân kiếm đều phát ra tiếng động ong ong, ánh sáng đỏ tươi nhiễm hồng lưỡi dao tựa như máu tươi.

Phụt!

Cao thủ đế quốc còn chưa tới gần Cố Nhược Vân, liền phát hiện nữ tử lúc đầu còn đứng trên mặt đất bỗng nhiên mất tung tích, còn chưa đợi bọn họ kịp phục hồi tinh thần lại, một đạo âm thanh đột nhiên vang lên, âm thanh trầm đục kia giống như có vũ khí sắc bén đam vào ngực.

Đang lúc mọi người còn kinh ngạc, bỗng nhiên phát hiện một cao thủ Chí Tôn sơ kỳ bị chém ngang người, máu tươi vẩy lên bầu trời, trên không trung xanh thẳm bị nhuộm một màu đỏ.

" Này......"

Quận Vương vốn đang chiến đấu với Thiên Bắc Dạ, bất chợt nhìn về phía Cố Nhược Vân, trông thấy tình cảnh nàng đem người khác chém ngang chặt đứt, tức khắc sửng sốt một chút.

Không sai, hắn biết Cố Nhược Vân cường đại, nhưng lại không biết nữ tử này lại cường hãn đến trình độ này!

Giữa nhiều cao thủ đế quốc như vậy, nàng còn có thể chém chết người trong một đám người vây quanh, quan trọng hơn là người đó còn chưa kịp phản ứng.....

" Các ngươi cẩn thận! nữ nhân này thực lực không đơn giản!"

Dưới nôn nóng, Quận Vương rống lớn một câu, sắc mặt xuất hiện một mạt biến hóa.

Ban đầu hắn còn cho rằngmình có thể bám trụ Thiên Bắc Dạ, thì những người đó có thể giải quyết Cố Nhược Vân! Chỉ cần Cố Nhược Vân chết đi, sau khí hắn lấy được Thượng Cổ Thần Tháp liền cao chạy xa bay! Còn về phần Thiên Bắc Dạ....cứ để lại cho hoàng đế tự mình xử lý!

Nhưng hắn chẳng thể nghĩ tới, thực lực Cố Nhược Vân lại cường hãn đến như vậy, có lẽ hôm nay bọn họ sẽ thua tại nơi này!

Quận Vương càng nghĩ càng sốt ruột, chiêu thức trong tay cũng trở nên hỗn loạn, trên dung nhan anh tuấn đầm đìa mồ hôi.

.............

Những cao thủ đế quốc lo âu, ngược lại trên mặt Cố Nhược Vân vẫn là một mảnh bình tĩnh, con ngươi thanh lãnh không hề dao động. Bất quá, cũng bởi vì động tác chém giết của nàng làm cho nàng lần nữa bại lộ thực lực trước mặt người khác.

" Lên, giết nữ nhân này!"

Trong những cao thủ đế quốc, một người nam tử áo bào xám thực lực ở Chí Tôn trung kỳ lạnh lùng tuyên bố mệnh lệnh! chợt, những người đó lại hành động lần nữa, có lẽ xuất phát từ hành động lúc trước của Cố Nhược Vân mang cho bọn họ khiếp sợ, lần này mọi người vẫn đứng ở vị trí ban đầu, chỉ là tiến gần về phía nàng hơn.

Theo những bước chân người đó, vòng vây ngày càng nhỏ, rất nhanh liền áp sát tới trước mặt Cố Nhược Vân.

Cùng lúc đó, mọi người đều thi triển công kích, cùng đánh về phía Cố Nhược Vân! kể từ đó, cho dù thực lực Cố Nhược Vân cường đại, cũng không có khả năng ứng phó nhiều công kích như vậy.........

Nhưng mà, khoảnh khắc công kích của mọi người hướng tới Cố Nhược Vân, Cố Nhược Vân chẳng những không nghĩ cách tránh né, mà hướng về không trung nhảy lên vọt qua.

Lúc trước vì phòng ngừa Cố Nhược Vân bỏ chạy, ngoại trừ vòng vây tứ phía, trên hư không chỉ có mấy người, lúc này mấy người phía trên toan đánh lên đỉnh đầu của Cố Nhược Vân, nếu trúng một chưởng này tất nhiên sọ Cố Nhược Vân sẽ vỡ vụn, chết không toàn thây!

Nhưng mà, cho dù bọn họ nghĩ như thế nào cũng không nghĩ đến, nữ tử một thân thanh y thả người nhảy lên hướng về mấy người kia vọt qua......

" Cửu Hoàng, trảm!"

Oanh!

Lời này Cố Nhược Vân vừa nói xong, một đạo hồng quang chợt lóe, cùng với một đạo rồng ngâm phát ra, đánh ầm ầm lên mấy người kia. Những người đó còn chưa kịp phản ứng lại, toàn bộ thân thể bắn ra ngoài, phịch một tiếng ngã trên mặt đất.

Mà bởi vì Cố Nhược Vân bỏ chạy đột ngột, những người trong vòng vây không kịp thu chưởng, cho nên nắm tay của những người này đánh về phía đồng bạn, kèm theo một tiếng vang lớn, tất cả những người đó bay ngược ra ngoài, ngã trên mặt đất, miệng không ngừng phun máu tươi.

" Chỉ là đánh bay sao?" Cố Nhược Vân nhìn về phía mấy người bị mình đánh bay, lắc lắc đầu thở dài một tiếng nói: " Xem ra lực lượng của ta vẫn là không đủ mạnh, nếu lực lượng của ta cường hãn mà nói vừa rồi sẽ không đơn giản chỉ đánh bay như vậy, mà là lập tức chém chết."

Những người đó còn chưa kịp bò dậy, liền nghe được giọng nói lầm bầm lầu bầu của nữ tử này, bọn họ tức đến nỗi thiếu chút nữa hộc máu bỏ mình.

Tốt xấu gì những người nàng vừa đánh bay đều là Chí Tôn trung kỳ! nàng thân chỉ là Siêu Phàm hậu kỳ, đối mặt với nhiều cường giả Chí Tôn như vậy chẳng những không sợ, mà dưới vòng vây lại đánh bay vài vị cường giả Chí Tôn trung kỳ.

Thế nhưng nàng còn cảm thấy không hài lòng, đặc biệt là biểu tình bất đắc dĩ kia, làm cho mỗi người bọn họ đều hận không thể xông lên đem nàng hung hăng đánh bẹp thành một đống!

" Rống!"

Bên trong Cửu Hoàng, phát ra một đạo long rống, tiếng rống này làm chấn động cả bầu trời, làm cho những cường giả đế quốc đó vừa mới bò dậy hai chân lập tức mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ rạp xuống đất.

" Tiểu nha đầu, ngươi xác thật không đủ cường đại, cho nên không thể phát huy ra toàn bộ uy lực của Cửu Hoàng."

Đúng lúc này, một tiếng nói già nua từ trong Cửu Hoàng truyền ra: " Lúc trước, Cửu Hoàng vẫn luôn lâm vào ngủ say, cho dù nó chiến đấu vài lần vì ngươi, vẫn như cũ không thoát khỏi ngủ say, cho dù như thế khi đó Cửu Hoàng lại có được lực lượng cực kỳ cường đại! Đó là thực lực bản thân Cửu Hoàng, mà hiện tại nó đã thức tỉnh, cho nên nó sẽ căn cứ vào thực lực mạnh yếu của ngươi mà tăng lên thực lực chính mình."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.