Chương trước
Chương sau
" Ha ha, bệ hạ, Minh Phủ tuy rằng rất cường đại nhưng mà lần này thiếu chủ đi tới đây cũng không mang bao nhiêu người, mà thiên Nguyệt đế quốc chúng ta có vô số cao thủ, mặc dù hắn có thiên phú mạnh mẽ, cũng nhất định không có khả năng làm đối thủ của những cao thủ đó!"

Quận Vương hít sâu một hơi, ánh mắt hiện lên một đạo âm nhu: " Cho nên, nếu chúng ta lén giết hắn, Minh Phủ cũng không biết càng sẽ không liên lụy đến Thiên Nguyệt đế quốc! Ta biết bệ hạ ngươi đã nhịn xuống, cũng không hẳn là sợ hãi vị thiếu chủ kia mà chính là kiêng kỵ thực lực Minh Phủ, sợ đánh chết thiếu chủ Minh Phủ tại đây thì Thiên Nguyệt đế quốc sẽ gặp phiền toái!"

Cố Nhược Vân không thể giữ lại!

Thượng Cổ Thần Tháp, hắn nhất định có được!

Nhưng để Cố Nhược Vân theo Thiên Bắc Dạ trở lại Minh Phủ, hắn liền không còn cơ hội! Lúc đó sẽ không hoàn thành nhiệm vụ vị đại nhân kia giao cho, tất nhiên hắn sẽ chết cực kỳ tàn nhẫn!

Huống chi, tiện nhân Cố Nhược Vân kia dám nhục nhã Lâm nhi như thế! Hiện giờ chỉ cần nghĩ đến Lâm nhi phải chịu thống khổ, hắn liền hận không thể bầm thây nàng vạn đoạn!

Hoàng đế Thiên Nguyệt cười lạnh, hắn nhìn về phía dung nhân vặn vẹo của Quận Vương, nhàn nhạt nói: " Không sai, thiếu chủ Minh Phủ xác thật đã giết chết Vô Hư trưởng lão, cũng làm trầm đánh mất mặt mũi, nhưng nếu chỉ vì vậy mà trẫm lại nổi lên xung đột với Min Phủ, thật sự không đáng! Quận Vương, ngươi không cần nhiều lời, trẫm cũng không muốn đối địch với Minh Phủ."

Con ngươi Quận Vương lập lòe vài cái, khẽ cười nói: " Nếu ta nói trong tay Cố Nhược Vân có Thượng Cổ Thần Tháp trong truyền thuyết? Người có được Thượng Cổ Thần Tháp, đồng nghĩa cách đại viên mãn cũng không xa! Chẳng lẽ bệ hạ không muốn có cơ hội này?"

Cảnh giới đại viên mãn, tục ngữ chính là thành Thần! Mà hoàng đế Thiên Nguyệt hiện tại đã là cường giả Cửu Chuyển, dù chỉ là Cửu Chuyển sơ kỳ cũng coi như tiếp cận gần hơn với cảnh giới đại viên mãn. Chính là chỉ có hắn biết, năng lực của hắn chỉ có thể dừng ở đây, không có khả năng tiếp tục đột phá! Về phần đại viên mãn, hắn càng không thể chạm đến!

Bất quá, tuy nói không có khả năng, lại có một ngoại lệ!

Chính là Thượng Cổ Thần Tháp!

Thượng Cổ Thần Tháp này, đừng nói là Thiên Nguyệt đế quốc, ngay cả Minh Phủ cũng không có! Nhưng mà, hoàng đế Thiên Nguyệt như thế nào cũng không nghĩ tới Thượng Cổ Thần Tháp lại nằm trong tay Cố Nhược Vân, khó trách thiên phú của nàng lại cường đại như thế.....

" Bệ hạ, ngươi suy nghĩ như thế nào? nếu bệ hạ muốn có Thượng Cổ Thần Tháp kia, vi thần tất nhiên sẽ trợ giúp một tay!" Quận Vương nhìn thấy dao động trên mặt của hoàng đế Thiên Nguyệt, khóe môi không nhịn được giơ lên một mạt cười dày đặc.

Cố Nhược Vân, mặc dù hiện tại ngươi có người Minh Phủ trợ giúp, ta cũng sẽ không để người rời đi dễ dàng như vậy!

Hoàng đế Thiên Nguyệt hơi hơi nhắm lại đôi mắt, thật lâu sau hắn mở ra, trên mặt xuất hiện một mạt kiên quyết: " Quận Vương, chuyện này liền giao cho ngươi! cường giả đế quốc tùy ngươi điều động, nhưng mà trẫm có yêu cầu với ngươi! Vô luận như thế nào, cũng không được đê bọn họ nhìn thấy ngươi, nếu không việc này truyền tới Minh Phủ, trẫm không làm chủ được."

" Tuân mệnh."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.