Mắt thấy Mộc Anh sắp sửa đi lên lôi đài, Cố Nhược Vân ở phía sau quát nhẹ một tiếng.
Mộc Anh ngẩn ra một chút, chần chừ quay đầu: " Cố cô nương, còn có chuyện gì sao?"
Dưới tầm mắt của mọi người, Cố Nhược Vân chậm rãi đi đến bên cạnh Mộc Anh, đem một viên đan dược nhét vào lòng bàn tay hắn: " Ngươi ở trên lôi đài, chắc chắn Tô Lâm sẽ không dễ dàng để ngươi nhận thua, ngươi cứ cầm đan dược này, vô luận trọng thương như thế nào đều có thể giúp ngươi khôi phục."
Mộc Anh trịnh trọng gật đầu, giọng nói có chút khàn khàn: " Cảm ơn..."
Dứt lời, hắn quay đầu, tiếp tục đi về phía lôi đài.
Thời điểm Cố Nhược Vân trở lại bên trong đám người, Đổng Phương có chút khó hiểu hỏi: " Cố cô nương, vừa rồi ngươi nói gì cùng hắn?"
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, không có trả lời Đổng Phương, tầm mắt nàng nhìn lên lôi đài, ánh mắt thanh lãnh bình tĩnh không hề gợn sóng.
.............
Trên lôi đài, Mộc Anh gắt gao nắm kiếm trong tay, chậm rãi mở miệng: " Ta nhận....."
Tục ngữ nói, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Mộc Anh cũng không có ngu ngốc đến nỗi để Tô Lâm ngược đãi hắn! cho nên, hắn mời vừa lên lôi đài đã tính nhận thua, ai ngờ lời còn chưa nói xong, oanh một tiếng, một cái nắm tay đánh lên ngực hắn, thân thể hắn lập tức bay ra ngoài, ngã phía xa trên lôi đài.
Không thể không nói, lực đạo Tô Lâm nắm giữ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800735/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.