Một quyền giáng xuống, quần áo trên người Lâm U giống như bị phá nát, lực lượng cường đại đánh vào thân thể xuyên qua sau lưng, thế cho nên bụi đất sau lưng hắn bay lên mịt mù, thân thể cũng vụt bay ra ngoài.....
Phụt!
Lâm U phun ra một ngụm máu tươi, ngã trên mặt đất.
Mà dưới một quyền này của Cố Nhược Vân, đầu óc hắn ngây ngốc, chỉ cảm thấy chung quanh là một mảnh ồn ào nhưng lại không nghe được người khác đang nói cái gì.
" Bất quá lúc này chỉ mới một quyền thôi, ngươi còn thiếu ta mười chín quyền."
Cố Nhược Vân không hề nhìn đến thương thế của Lâm U, nhàn nhạt nâng khóe môi, hướng hắn đi qua.
" Cô nương," đúng lúc này một đạo tiếng nói lãnh ngạo từ phía sau Cố Nhược Vân truyền đến, " Lão phu xin khuyên ngươi một câu, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng! Các đồng bạn của ngươi cũng không có gì đáng lo ngại, ngươi cần gì phải truy cứu tới cùng, như thế đối với ngươi cũng không có chỗ nào tốt."
Nghe được lời này, Cố Nhược Vân cũng không có dừng lại bước chân, chỉ là tươi cười trên mặt mang theo trào phúng.
" Hiện tại ở đây nhiều người như vậy, đều nghe thấy Lâm U đã đáp ứng sẽ chịu hai mươi quyền của ta, chẳng lẽ thân là công tử phủ thừa tướng, liền lời hứa cũng không thực hiện được?"
Ngay từ đầu, mọi người còn khiếp sợ thực lực của Cố Nhược Vân, hiện giờ nghe thấy lời nói của nàng không nhịn được được châu đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800679/chuong-1495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.