" Các ngươi có thể ứng phó bọn họ không?" trên trán Lý Thanh toát ra một tầng mồ hôi lạnh, quay đầu nhìn về phía đám người Mộc Anh hỏi.
Mộc Anh trầm ngâm nửa ngày nói: " Trong bọn họ, có ba người Siêu Phàm trung kỳ, mà ở chỗ của chúng ta chỉ có ta cùng Khang Thiếu Kiệt là ở cảnh giới này! Cho nên, bọn họ hạ thủ chỉ sợ chúng ta ứng phó không được bao lâu."
Lý Thanh ngẩn người, hắn nhìn về phía Cố Nhược Vân cùng Tá Thượng Thần ở phía sau, âm thầm cắn răng nói: " Cố cô nương là ân nhân cứu mạng chúng ta, chúng ta không thể để những người này quấy rầy nàng, bởi vậy chúng ta chỉ có thể nghênh chiến lần này!"
Lần đầu tiên, Lý Thanh thực sự thống hận thực lực nhỏ yếu của chính mình, lúc trước cho dù thực lực của hắn yêu, cũng có người tướng quân phủ bảo hộ hắn, nhưng hôm nay, bởi vì hắn nhỏ yếu mới không thể trợ giúp đồng đội, thậm chí còn liên lụy bọn họ.
" Con mẹ nó, loại thời điểm này chúng ta cũng không quản được nhiều như vậy."
Đổng Phương nhổ một bãi nước bọt trên mặt đất, trong mắt hiện lên một đạo hung ác: " Liền tính chúng ta liều chết, cũng không thể để nhóm tạp chủng này quấy rầy Cố cô nương, đây là chuyện chúng ta đã đáp ứng nàng, cho dùng dùng đến tính mạng cũng phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn."
Nghe lời nói này của Đổng Phương, trong mắt Lục Vân tán thưởng càng đậm, càng nhiều thêm một tia tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800672/chuong-1490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.