" Nha, tiểu gia hỏa này tức giận cũng thật lớn, cùng mèo nhỏ thật giống nhau, nhưng chỉ bằng lực lượng nhỏ yêu đó sao có thể làm gì bổn thiếu gia?"
Đoạn Ất liếc nhìn đôi mắt phun lửa của tiểu gia hỏa, càng thêm phá lên cười càn rỡ.
Hắn nghĩ rằng, một con linh thú không có sức chiến đấu thì có thể làm được gì? thân thể nhỏ mềm mại kia, một cái tát của mình cũng đủ làm cho nó thành bánh nhân thịt! Căn bản không cần sợ hãi!
Nhưng rất nhanh, Đoạn Ất đang cười bỗng nhiên phát hiện có điểm không thích hợp.
Chỉ thấy mấy người Đổng Phương theo bản năng lùi về sau mấy bước, trên mặt là biểu tình vui sướng khi người gặp họa, đến cả Lý Thanh là người trầm mặc ít lời cũng thế, thật giống như hắn đã trêu chọc cái gì không nên trêu chọc.
Nếu nói, chỉ có Đổng Phương làm ra biểu tình kia thì về phần tình cảm có thể hiểu, hắn có thể coi như Đổng Phương hù dọa hắn. Nhưng mà, khi trông thấy Lý Thanh có thân phận cao quý cũng như vậy, Đoạn Ất có chút không hiểu.
Sao lại thế này?
Trong cảm nhận của Đoạn Ất, ánh mắt những người này nhìn hắn giống như đang nhìn người chết!
" Đoạn Ất, ta cùng ngươi xưa nay không quen biết, cũng không hề gút mắt, càng không nghĩ sẽ nhúng tay vào ân oán giữa ngươi và Đổng Phương," Lý Thanh cười nói một tiếng, " Nhưng mà, hiện tại ta muốn nói với ngươi một câu, không tìm đường chết sẽ không phải chết! Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800655/chuong-1480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.