Khang Thiếu Kiệt nhíu nhíu mày: " Vô luận như thế nào chúng ta đều là thành viên trong một đội, mặc kệ có khó khăn gì chúng ta đều phải cùng nhau đối mặt! Tốt xấu gì ta cùng Mộc Anh cũng là Siêu Phàm trung kỳ, vẫn có thể làm vướng chân bọn họ một chút."
" Ân," Mộc Anh khẽ gật gật đầu tán đồng lời của Khang Thiếu Kiệt, " Có lẽ không lâu lúc trước, chúng ta đều là những người xa lạ không quen biết nhau, nhưng nếu chúng ta đã cùng nhau đi vào rừng rậm Ác Linh này, chúng ta nhất định phải đoàn kết một lòng! Nói cách khác nếu không sao có thể thông qua vòng đào thải?"
Nhìn khuôn mặt kiên nghị của đồng bạn, khóe môi Đổng Phương nâng lên một nụ cười chua xót.
" Xin lỗi, là ta liên lụy các ngươi, Mộc Anh, Khang Thiếu Kiệt cùng ngươi cho dù thực lực có mạnh, nhưng thực lực đối phương cũng không yếu! Ta không muốn bởi vì ta mà làm cho trận tỷ thí này thất bại! Hơn nữa......."
Tầm mắt hắn chuyển về phía Lục Vân, trong ánh mắt hàm chứa áy náy cùng kiên định.
" Lục Vân, ta sẽ bảo hộ ngươi!"
Ngữ khí thanh niên kiên định mà tràn ngập khí phách, làm lòng Lục Vân đột nhiên nảy lên một chút, nàng gắt gao cắn môi, duỗi tay muốn giữ chặt Đổng Phương, nhưng đối phương lại nhẹ nhàng tránh thoát hướng Đoạn Ất đi qua.
" Như thế nào? suy nghĩ kỹ chưa?" Đoạn Ất cười ha ha hai tiếng, trào phúng nói, " Ngươi yên tâm, nếu ngươi quỳ xuống trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800650/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.