Bỗng nhiên, nàng hét lên một tiếng, xoay người hướng về phía sau chạy đi, nhìn thấy phương hướng nàng nàng chạy đi, bọn thị vệ bảo hộ bên người vội vàng đuổi theo....
" Lúc trước ta thiếu ngươi không ít nhân tình, cho nên...." Cố Nhược Vâ dừng một chút, mỉm cười xoay người nhìn Tá Thượng Thần, " Lúc này đây, ta giúp ngươi giải quyết cái phiền toái này."
Từ lúc đầu Cố Nhược Vân liền nhìn ra, Tá Thượng Thần đối với phấn y nữ tử rất không kiên nhẫn, nhưng cũng không biết vì sao hắn không đuổi nàng rời đi.
Bất quá, mặc kệ như thế nào, cũng coi như nàng trả một ân tình cho Tá Thượng Thần.
" Không biết tên Sanh Tiêu kia biết ngươi đem hắn bôi đen sẽ có cái biểu tình gì." Tá Thượng Thần nhịn không được nở nụ cười.
Nụ cười kia, phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành!
Làm những nữ tử xunh quanh đều vì tươi cười của nam nhân này mà lắc lư như lên đồng, nhưng trong lòng lại đáng tiếc cho nam tử yêu nghiệt, thế nhưng là...đoạn tụ!
Cố Nhược Vân không nói gì, nhìn ánh mắt Tá Thượng Thần lộ ra một tia khác thường: " yêu nghiệt, ta rất cảm tạ ngươi ba lần bảy lượt trợ giúp ta, nhưng có một số việc ta muốn cùng ngươi nói rõ ràng! Cho dù ta là muội muội Cố Sanh Tiêu, cũng không hy vọng ngươi vì hắn mới cứu ta, huynh muội chúng ta thiếu nợ ngươi quá nhiều."
Người nam nhân này, vì Cố Sanh Tiêu mà từ Đông Nhạc đại lục chạy tới Đệ Nhất thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800568/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.