" Ha ha," nghe được Đông Phương Thiếu Trạch nói, lão gia tử cười lạnh hai tiếng, " Tiểu tử thúi, ngươi tưởng lừa gạt được ta? ngươi cho rằng ta sẽ tin sao? Hiện tại Vân nhi còn đang ở Đông Nhạc đại lục, căn bản không có khả năng trở về, chiêu này của ngươi không lừa được ta đâu!"
" Phụ thân, ta không có lừa gạt ngươi, thật là Vân nhi!"
Đông Phương Thiếu Trạch vui sướng đầy mặt, vội vàng lắc lắc lão gia tử.
Đang tiếc, lão gia tử cũng không để ý đến hắn.
" Hẳn là ngươi xuất hiện ảo giác đi! Vân nhi không có trở về!"
Lão gia tử hừ hừ, tầm mắt vẫn nhìn về một bên như cũ, cũng không có vì lời nói của Đông Phương Thiếu Trạch mà quay đầu lại.
Bỗng nhiên, một bàn tay đặt trên bả vai của hắn, làm hắn có chút không kiên nhẫn nhíu mày, nâng tay lên hung hăng vỗ xuống: " Tiểu tử thúi, ta đã nói ta sẽ không tin lời của ngươi! Đừng phiền lão tử, còn chưa chịu cút đi tu luyện, chỉ bằng tốc độ tu luyện này của ngươi, như thế nào so cùng Vân nhi cùng Sanh Tiêu?"
Lúc trước không có Cố Nhược Vân cùng Cố Sanh Tiêu, thì hiển nhiên Đông Phương Thiếu Trạch là một thiên tài! lão gia tử cũng một lòng tự hào vì hắn! Đáng tiếc, so với hai ngươi kia tương đối bất đồng, quả thực tốc độ tu luyện của Đông Phương Thiếu Trạch không đủ.
Thời điểm lão gia tử muốn tức giận, một đạo tiếng nói vân thanh phong đạm từ phía sau truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800543/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.