Chương trước
Chương sau
Thiên Nhân trưởng lão ngơ ngẩn, nếu đây là quyết định của tộc trưởng, có lẽ hắn còn có thể nói cái gì đó, nhưng làm hắn không nghĩ tới chính là quyết định này thế nhưng do thánh thú làm ra.

" Tộc trưởng, thánh thú đại nhân vì sao phải tự mình xuất hiện trong mắt thế nhân? Căn bản không giống với lẽ thường! Ta tổng cảm thấy đã xảy ra chuyện gì! Hơn nữa, từ sau khi đám người Cố nha đầu tiến vào Ẩn Môn, thánh thú đại nhân liền trở nên nôn nóng bất an, nhưng hắn vẫn trước sau không có nói chuyện với ngươi, hiện giờ nói chuyện chính là hạ một mệnh lệnh như vậy, chẳng lẽ biến có xuất hiện trên người Cố nha đầu?"

Thiên Nhân trưởng lão nhíu chặt mày, hắn thật sự nghĩ không ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho nên thánh thú đại nhân mới làm ra quyết định như vậy.

Tộc trưởng cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu: " Quyết định của thánh thú chúng ta như thế nào có thể suy đoán? Mặc kệ mục đích của hắn là gì, chúng ta chỉ cần nghe theo hắn phân phó là đủ rồi! Đừng quên, thánh thú là đồ vật mà vị đại nhân kia lưu lại, cũng là căn cơ thành lập Ẩn Môn."

Nghe vậy, Thiên Nhân trưởng lão còn đang muốn nói cái gì đó, cuối cùng lời muốn nói ra lại nuốt vào trong, trên mặt mang theo tươi cười bất đắc dĩ.

“ Tộc trưởng, vốn dĩ mọi chuyện do Ẩn Môn chúng ta quyết định, lại đột nhiên lật lọng, thật ra hẳn nên nghĩ nên đối với Cố nha đầu giải thích rõ ràng, bởi vì trước đó nàng là quán quân khảo hạch, lý ra cái truyền thừa này nên là của nàng.”

Tộc trưởng gật gật đầu: “ Cố nha đầu là nữ nhi Ngọc nhi, vô luận như thế nào Ẩn Môn chúng ta cũng không thể bạc đãi nàng, nếu nàng thật sự không có duyên với truyền thừa, ta cũng sẽ cho nàng một thân phận chí cao vô thượng.”

Mặc dù nàng không phải là người thắng lợi khảo hạch, chỉ bằng vào thân phận nàng là nữ nhi Ngọc nhi, tất nhiên bên trong Ẩn Môn sẽ có vị trí không nhỏ.

“ Trưởng lão, ngươi đi xuống đi, chuẩn bị mọi chuyện cho vài ngày sau.”

Nói xong lời này, tộc trưởng lại nhắm mắt lần nữa, không còn mở miệng nhiều lời thêm một chữ.

Thiên Nhân trưởng lão nhìn tộc trưởng lần nữa, thở dài một tiếng liền xoay người rời đi, thuận đường đem cửa từ đường đóng lại.

Viện đệ tử.

Nơi này không giống với nơi ở của Cố Nhược Vân, đệ tử nơi này cực kỳ bình thường, bên trong nhà chỉ rải rác mấy cái giường lớn, trên bàn gỗ giản dị, một nữ tử toàn thân váy áo màu vàng ngồi trước bàn gỗ, một thân ưu nhã cao quý cực kỳ không thích hợp với những đệ tử bình thường này.

“ Ngươi vừa rồi nói chính là sự thật? Ẩn Môn bắt đầu lựa chọn lại người tiếp nhận truyền thừa?”

Con ngươi Ôn Nhã lập lòe vài cái, trên mặt là ánh sáng làm người xem không hiểu.

“ Đại tiểu thư, thuộc hạ đã tìm hiểu rõ ràng, nghe nói mệnh lệnh này là từ thánh thú đại nhân truyền đạt xuống, chỉ có người có thể nói chuyện cùng thánh thú, lần này người có thể nói chuyện cùng thánh thú mới đạt được truyền thừa.”

Cùng thánh thú nói chuyện?

Ngụ ý, ai có thể thuần phục thánh thú, ai làm được liền có thể trở thành người tiếp nhận truyền thừa?

Lúc trước ta đã từng nghe tả sứ đại nhân từng nói qua chuyện của thánh thú, hai chữ thánh thú này cùng với linh thú ở cảnh giới Võ Thánh là không giống nhau, thánh thú kia mới là lời nói chân chính, cho dù là thánh nữ Ẩn Môn cũng đều ở dưới thánh thú! Chỉ là thánh thú này sống một mình sau núi, cũng không cùng người khác nói chuyện, càng là không màng thế sự! Hiện tại, chưởng quản Ẩn Môn mới thuộc về tộc trưởng, nhưng lời nói của thánh thú còn quan trọng hơn cả tộc trưởng, đó mới là chân chính.”

Trên mặt Ôn Nhã lộ ra tươi cười ưu nhã, trong mắt đẹp ẩn chứa ánh sáng nhàn nhạt.

“ Nếu ta có thể thuần phục thánh thú, cũng đại biểu cho từ nay về sau, người bên trong Ẩn Môn nhất định nghe theo lời của ta!”

Không sai!

Đối với Ôn Nhã mà nói, hiện tại truyền thừa đã không còn là mục tiêu của nàng, mà mục tiêu của nàng đã biến thành toàn bộ Ẩn Môn.

Thị vệ đứng phía sau đối với lời nói của Ôn Nhã cũng không có kinh ngạc, Ôn gia bọn họ, Ôn Nhã đại tiểu thư từ trước đến nay đều có chí hướng hơn người, hơn nữa hắn tin tưởng, nếu có thời gian Ôn Nhã đại tiểu thư nhất định sẽ trở thành cường giả mạnh nhất đại lục.

“ Ngươi tiếp tục đi tìm hiểu mọi chuyện!” Con ngươi Ôn Nhã bình tĩnh lại, phân phó nói, “ Khảo hạch lần trước, ta bại bởi Cố Nhược Vân, hiện tại ta tuyệt đối sẽ không thua!”

Nói xong lời này, tầm mắt nàng nhìn trời xanh bên ngoài cửa sổ, một mạt cười lạnh xuất hiện trên dung nhan ưu nhã tuyệt mỹ.

Cố Nhược Vân, một lần ta bất hạnh bại dưới tay ngươi, nhưng lúc này đây ta tuyệt đối sẽ không thua!

Ôn Nhã thu liễm tầm mắt, che đậy sát khí dưới đáy mắt.

Có lẽ về thực lực, nàng không thể chiến thắng Cố Nhược Vân, nhưng so về thuần thú, không có người nào có thể vượt qua Ôn gia!

Ôn gia từ trước đến nay đều có năng lực thuần thú, cho dù linh thú ngoan cố tới trong tay người Ôn gia, tất nhiên cũng làm cho nó ngoan ngoãn thuần phục, cho nên về phương diện này, nàng mới có tin tưởng lớn như vậy.

“ Ta có phải nên cảm tạ Ẩn Môn đã cho ta một cái cơ hội như vậy?”

Nghĩ đến đây, Ôn Nhã nở nụ cười khẽ.

Từ sau khi từ chỗ Vân Ngạn trở về, nàng liền cho rằng nàng cùng truyền thừa không có duyên, lại không nghĩ rằng hiện giờ còn có thể đem truyền thừa trở lại, hơn nữa thánh thú Ẩn Môn cũng thuộc về nàng! Từ nay về sau, trên phiến đại lục này còn ai dám đối địch Ôn gia?

Rất hiển nhiên, giờ khắc này Ôn Nhã nghiễm nhiên đem thánh thú cùng truyền thừa coi như đồ trong tay mình, nàng xem ra trong thiên hạ, có thể thuần hóa thánh thú cũng chỉ có Ôn gia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.