“ Thiên Bắc Dạ, nếu ngươi đã ra quyết định này, ngươi cũng đừng hối hận!”
Địa ngục tam đầu long lạnh lùng cười, con ngươi âm trầm lộ ra lạnh lẽo mãnh liệt dừng trên người Thiên Bắc Dạ: “ Hiện tại ngươi có thể ở lại, còn nhân loại này... sau đó ta sẽ đưa hắn rời đi nơi này!”
Nghe thấy lời này, thân thể Cố Sanh Tiêu đột nhiên run lên, vội vàng từ trên mặt đất đứng lên, dung nhan lãnh khốc bên trong mặt nạ tràn ngập thần sắc nôn nóng.
“ nếu ngươi ở lại, tiểu muội phải làm sao bây giờ?”
Tựa như nhớ tới dung nhan thanh lệ xuất trần của nữ tử kia, con ngươi Thiên Bắc Dạ hiện lên một tia hoảng hốt, thật lâu sau hắn mới thu hồi tinh thần, nhàn nhạt nói: “ Chuyện ta ở lại Minh Giới nhờ ngươi giúp ta dấu giếm, đừng để cho nàng biết, bằng không lấy tính cách của nàng, khẳng định sẽ không màng tất cả đánh vào Minh Giới, nhưng mà Minh Giới này hung hiểm rất nhiều, nàng lại còn đang trên con đường trưởng thành, ta không thể để nàng mạo hiểm như vậy.....”
Thiên Bắc Dạ dừng lại một chút, đôi mắt rũ xuống, phân phó Cố Sanh Tiêu bên cạnh: “ Ngươi nói cho nàng, ta gặp được một kỳ ngộ, phải cần thời gian mấy năm mới có thể trở về, nói nàng hãy chờ ta.”
“ Không được!”
Cố Sanh Tiêu gắt gao nắm chặt nắm tay, con ngươi lãnh khốc một mảnh kiên định: “ Ta cũng không muốn thiếu ngươi ân tình này, hơn nữa ta cũng không muốn ngươi rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800472/chuong-1394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.