Bất quá rất nhanh mọi người liền biến thành tiếng cười tự giễu, phải biết rằng Vân Ngạn chẳng những có thực lực Chí Tôn, khi dùng linh khí sẽ phát huy ra công kích cường đại, Cố Nhược Vân chỉ là một Siêu Phàm hậu kỳ mà thôi, chỉ dựa vào một đoạn kiếm như thế nào có thể ngăn được?
Nhưng mà tại cái nháy mắt này, tươi cười của bọn họ bỗng nhiên biến mất, thay thế vào đó chính là một mảnh kinh ngạc.
Chỉ thấy sau khi kiếm khí lôi điện cường hãn chém xuống đoạn kiếm, phảng phất trên đoạn kiếm có một lá chắn đang mở ra, đem đạo kiếm khí kia chặn lại!
Không sai!
Nàng thật sự chặn được, chỉ dựa vào một đoạn kiếm liền chặn được công kích của Vân Ngạn....
Sau khoảnh khắc đó, toàn bộ quảng trường đều an tĩnh lại.
An tĩnh đến mức tiếng hít thở dồn dập của người bên cạnh đều có thể nghe được.
Trong đó, khiếp sợ nhất chính là Vân Ngạn! Linh khí của mình có uy lực lớn như thế nào không có người nào rõ ràng hơn hắn, nhưng hôm nay, công kích phát ra từ linh khí cường đại cư nhiên bị một đoạn kiếm chặn lại?
Chẳng lẽ cấp bậc của đoạn kiếm này so với linh khí còn muốn cao hơn?
“ Linh khí trung cấp!” trong lòng Vân Ngạn hung hăng run rẩy một chút.
Linh khí trong tay Cố Nhược Vân nhất định là linh khí trung cấp, bằng không sẽ không có uy lực cường đại như vậy!
Đến nỗi vì sao Vân Ngạn không nghĩ nó là linh khí cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800460/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.