Chương trước
Chương sau
Bất quá rất nhanh mọi người liền biến thành tiếng cười tự giễu, phải biết rằng Vân Ngạn chẳng những có thực lực Chí Tôn, khi dùng linh khí sẽ phát huy ra công kích cường đại, Cố Nhược Vân chỉ là một Siêu Phàm hậu kỳ mà thôi, chỉ dựa vào một đoạn kiếm như thế nào có thể ngăn được?

Nhưng mà tại cái nháy mắt này, tươi cười của bọn họ bỗng nhiên biến mất, thay thế vào đó chính là một mảnh kinh ngạc.

Chỉ thấy sau khi kiếm khí lôi điện cường hãn chém xuống đoạn kiếm, phảng phất trên đoạn kiếm có một lá chắn đang mở ra, đem đạo kiếm khí kia chặn lại!

Không sai!

Nàng thật sự chặn được, chỉ dựa vào một đoạn kiếm liền chặn được công kích của Vân Ngạn....

Sau khoảnh khắc đó, toàn bộ quảng trường đều an tĩnh lại.

An tĩnh đến mức tiếng hít thở dồn dập của người bên cạnh đều có thể nghe được.

Trong đó, khiếp sợ nhất chính là Vân Ngạn! Linh khí của mình có uy lực lớn như thế nào không có người nào rõ ràng hơn hắn, nhưng hôm nay, công kích phát ra từ linh khí cường đại cư nhiên bị một đoạn kiếm chặn lại?

Chẳng lẽ cấp bậc của đoạn kiếm này so với linh khí còn muốn cao hơn?

“ Linh khí trung cấp!” trong lòng Vân Ngạn hung hăng run rẩy một chút.

Linh khí trong tay Cố Nhược Vân nhất định là linh khí trung cấp, bằng không sẽ không có uy lực cường đại như vậy!

Đến nỗi vì sao Vân Ngạn không nghĩ nó là linh khí cao cấp, đó là bởi vì muốn tấn chức thành linh khí cao cấp, nhất định phải có khí linh! Không có khí linh, cao nhất cũng chỉ là linh khí trung cấp!

“ Ngươi đã ra chiêu xong rồi?”

Cố Nhược Vân liếc nhìn khuôn mặt xanh mét của Vân Ngạn, nhàn nhạt nói: “ Hiện tại nên tới phiên ta.”

Vân Ngạn sửng sốt một chút, thời gian hắn đang sững sờ thì Cố Nhược Vân đã cầm đoạn kiếm trong tay đi tới, một ngọn lửa u lam từ trong tay nàng tràn ra, hương trên thân kiếm tụ lại, không biết vì sao, khi nhìn thấy ngọn lửa u lam kia đang dung hợp với thân kiếm, trong lòng Vân Ngạn cảm giác một trận bất an.

Loại bất an này, hắn chưa từng có qua!

“ Lúc trước ngươi nói, nếu ta thua sẽ để ta làm ấm giường cho ngươi?” tầm mắt Cố Nhược Vân nhìn trên người Vân Ngạn, nhàn nhạt cười nói, “ lúc trước ngươi có thể nói ra lời như vậy, tất nhiên cũng đã chuẩn bị tiếp nhận thất bại!”

Oanh!

Sau khi giọng nói của Cố Nhược Vân rơi xuống, đoạn kiếm mang theo ngọn lửa u lam bỗng nhiên hướng tới Vân Ngạn đi qua, trong nháy mắt này, Vân Ngạn thất kinh hoảng loạn nâng lên trường kiếm trong tay, chắn phía trước làm hắn cảm giác được lực lượng làm tim hắn đập thật nhanh.

Phanh!

Một tiếng vang thanh thúy, chỉ thấy đoạn kiếm thoạt nhìn giống tàn phế kia lại thập phần trở nên sắc bén, bỗng nhiên đem trường kiếm trong tay Vân Ngạn chém thành hai đoạn, tiếp theo sau đó Vân Ngạn phát hiện cổ mình chợt lạnh lẽo, đoạn kiếm đã để trên cổ hắn, làm cho hắn lạnh lẽo thấu xương.

Mặt Vân Ngạn xám như tro tàn, tựa hồ không biết Cố Nhược Vân dựa vào cái gì đánh bại hắn.

Giữa nơi này, phỏng chừng cũng chỉ có Thiên Nhân trưởng lão mới hiểu được, Cố Nhược Vân hoàn toàn là nhờ vào lực lượng của Cửu U chi hỏa mới có thể đem đoạn kiếm chế phục Vân Ngạn thân là Chí Tôn! Nếu không nhờ Cửu U chi hỏa, cho dù nàng có đoạn kiếm cũng không thể phát huy ra lực lượng cường đại như vậy.

Nghĩ vậy, Thiên Nhân trưởng lão thở dài một tiếng, bất đắc dĩ cười khổ nói: “ Thật không biết nha đầu này gặp vận cứt chó gì, Cửu U chi hỏa cũng bị nàng lấy được, hiện giờ cho dù cấp bậc của nàng ở Siêu Phàm hậu kỳ, nhưng hoàn toàn có thể nhờ Cửu U chi hỏa đánh bại một người Chí Tôn!”

Đó chính là lực lượng của Cửu U chi hỏa!

Đáng tiếc hiện giờ thực lực của Cố Nhược Vân còn chưa đủ cường đại, không phát huy hết thực lực chân chính của Cửu U chi hỏa!

“ Cố Nhược Vân, ta bất hạnh bại bởi ngươi, ta nguyện ý tuân thủ hứa hẹn, cho nên muốn chém muốn giết tùy ngươi!” Vân Ngạn nhắm lại đôi mắt, một bộ dáng thấy chết không sờn.

Bởi vì lúc trước Cố Nhược Vân cũng đã nói qua, nếu Vân Ngạn thua liền phải đem mạng giao cho nàng!

Như thế, không phải muốn giết hắn thì là cái gì?

Cố Nhược Vân thu hồi đoạn kiếm trong tay, con ngươi thanh lãnh đảo qua trên người Vân Ngạn, nhàn nhạt nói: “ Không sai, mạng của ngươi xác thật đã là của ta, hiện tại từ đây về sau, ngươi nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của ta!”

Vân Ngạn sửng sốt một chút, hắn mở hai mắt, không dám tin nhìn Cố Nhược Vân: “ Ngươi không giết ta?”

“ Vì cái gì ta muốn giết ngươi?” Cố Nhược Vân nhìn Vân Ngạn, hỏi.

Hiện giờ đến phiên Vân Ngạn ngây ngẩn cả người, có chút tự lẩm bẩm nói: “ Lúc trước không phải ngươi nói ta đem mạng giao cho ngươi hay sao? Ta cho rằng ngươi muốn giết ta.....”

Chẳng lẽ hắn đã hiểu sai?

Nghĩ đến đây, trên mặt Vân Ngạn bỗng nhiên xuất hiện một mạt xấu hổ.

Lúc trước hắn đúng là bởi vì hiểu sai lời Cố Nhược Vân là muốn giết hắn, cho nên mới nói linh tinh nếu nàng thua sẽ làm ấm giường hắn.

Nhưng hôm nay hắn bỗng dưng phát hiện, hóa ra chính mình hiểu lầm nàng.........

Giờ phút này Cố Nhược Vân cũng mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai từ lúc bắt đầu Vân Ngạn đã hiểu lầm nàng mới ra đặt cược như thế?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.