Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt sắc bén nói: “ Nếu người thua là ngươi, ta không hề yêu cầu ngươi rời đi Ẩn Môn, mà là....ta muốn ngươi làm ấm giường cho ta!”
Sau khi nói lời này, Vân Ngạn ngẩng đầu, trên cao nhìn xuống Cố Nhược Vân.
“ Ấm giường?” con ngươi Cố Nhược Vân bỗng nhiên co chặt lại, sát khí quanh thân phát tán ra, con ngươi thanh lãnh nhìn chằm chằm khuôn mặt kiêu căng của Vân Ngạn, “ Ngươi xác định?”
Oanh!
Sau khi Tử Ngọc cùng Sở La nghe thấy lời nói của Vân Ngạn, tức khắc giận tím mắt, lửa giận trực tiêp bộc phát ra bên ngoài, đôi mắt phẫn nộ gắt gao nhìn nam tử thanh niên trước mặt.
Cái tên hỗn đản đáng chết này thế nhưng muốn chủ tử bọn họ làm âm giường? chuyện nhục nhã như thế làm sao bọn họ không tức giận! Đặc biệt là Tử Ngọc, thời điểm Thiên Bắc đại nhân đưa bọn họ giao cho chủ tử, bọn họ liền phải có trách nhiệm bảo vệ nàng.
Nhưng hôm nay, bọn họ lại trơ mắt nhìn Cố Nhược Vân bị người khác nhục nhã, loại chuyện này nói hắn làm sao có thể chịu đựng?
“ Không sai!” Vân Ngạn cười lạnh một tiếng, ánh mắt khinh thường liếc nhìn Cố Nhược Vân, “ Ngươi muốn mạng của ta, ta đây cũng muốn ngươi làm âm giường! hiện tại mới chính là tiền đặt cược của chúng ta, như thế nào? Chẳng lẽ ngươi không có gan tiếp thu?”
Hắn làm ra quyết định này, cũng không phải là có hứng thú đối với Cố Nhược Vân, nhưng bởi vì nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800453/chuong-1384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.