Lúc trước nàng còn vì Thiên Nhân trưởng lão đối tốt với chính mình mà cảm thấy nghi ngờ, hiện giờ cũng đã hiểu hóa ra là Ẩn Môn gặp nguy hiểm, muốn hướng đại lục xin giúp đỡ. Mà nàng, cũng vừa vặn có được truyền thừa Ẩn Môn, đối mặt với nguy cơ kế tiếp!
Đang nói, thì thấy mây người từ ngoài cửa đi vào.
Lúc này mặt mũi Mộ Sở đã bầm dập, tóc tai rối bời phía sau, đôi mắt trước sau lại không dám nhìn Thiên Nhân trưởng lão ngồi ở chỗ kia, thậm chí oán hận trong lòng cũng không dám phát tiết ra.
“ Cố nha đầu, hiện tại ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, cáo từ.”
Thiên Nhân trưởng lão đứng lên, củng củng nắm tay, tiếp theo sau đó nhìn Mộ Sở nói: “ Chúng ta đi.”
“ Vâng, trưởng lão.”
Mộ Sở vội vàng cúi đầu đi theo phía sau Thiên Nhân trưởng lão, chờ sau khi bọn họ rời khỏi khách điếm, Thiên Nhân trưởng lão mới dừng bước chân, than nhẹ một tiếng nói: “ Mộ Sở, có một câu bởi vì có Cố nha đầu ở đó, ta mới không thể nói cho ngươi.”
Mộ Sở ngẩn người, có chút không rõ nguyên nhân nhìn Thiên Nhân trưởng lão.
“ Ngươi đừng tưởng rằng hành vi của ngươi ta nhìn không ra!” Thiên Nhân trưởng lão hừ lạnh một tiếng nói, “ Nha đầu kia ngươi không thể đắc tội, nói cách khác đừng nói là ta, cho dù là tộc trưởng cũng không giữ nổi ngươi!”
Đến tộc trưởng cũng không thể giữ nổi hắn?
Mộ Sở trợn tròn mắt, rốt cuộc Cố Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800424/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.