Chương trước
Chương sau
“ Chẳng phải không có thì càng tốt sao?”

Sở La có chút nhàm chán ngáp một cái: “ Ta không muốn cùng những linh thú đó chiến đấu, quá mức không thú vị, chủ tử, chúng ta vẫn nên tìm một chỗ tốt nào đó ngủ nửa tháng, sau đó lại đi ra.”

Tử Ngọc hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới Sở La, mà đem ánh mắt chuyển hướng Cố Nhược  Vân.

“ Chủ tử, nếu không chúng ta đi tìm những con linh thú đó để đánh nhau đi?”

Khi nói lời này, hắn một bộ dáng hưng phấn, giống như đi tìm linh thú đánh nhau là chuyện gì đó rất tốt.

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười: “ Ngươi không cần phải đi tìm, người muốn đánh nhau đã tới.”

Đang nói, vô số thân ảnh xuất hiện ở trước mặt bọn họ, đem năm người Cố Nhược Vân bao vây lại.

“ Hừ! Nha đầu thúi, năm người các ngươi tới đây tham gia khảo hạch, lại còn mang theo một tiểu cô nương, quả thực là tìm chết!”

Cầm đầu chính là một nam tử thô cuồng trước mắt, hung ác nói: “ Các huynh đệ, chúng ta lên, giết bọn hắn thực dễ như trở bàn tay, hơn nữa, Mộ Dung tiểu thư đã đáp ứng chúng ta, chỉ cần chúng ta giết những người này, nàng sẽ ban cho chúng ta một viên Tụ Khí đan.”

Nam tử thô cuồng nâng khóe môi, cười lạnh nhìn về phía Cố Nhược Vân.

“ Không biết tự lượng sức mình!”

Sở La cười lạnh một tiếng, giọng nói trào phúng.

Những người này đều nhìn không ra cảnh giới của Sở La, bất quá, nếu nữ nhân này là thuộc hạ của Cố Nhược Vân, khẳng định cũng không mạnh được bao nhiêu.

Cũng không có khả năng lực lượng của thuộc hạ còn vượt trội hơn chử tử đi?

“ Nha đầu thúi, ngươi tìm chết!”

Oanh!

Hán tử phẫn nộ hét lớn một tiếng, thân thể liền hướng về Sở La bay qua, nắm tay hung hăng đánh xuống ngực nàng.

Phanh!

Một quyền của hắn, thật mạnh dừng trên ngực Sở La.

Nhưng mà, bước chân Sở La lại giống như mọc rễ trên mặt đất, cho dù hắn dùng bao nhiêu lực lượng đều không có mảy may xê dịch.

Ánh mắt dữ tợn của hán tử biến thành kinh sợ, kinh ngạc nhìn hắc y nữ tử trước mặt.

“ Lạch cạch!”

Một tiếng vang thanh thúy bỗng nhiên vang lên.

Chợt hán tử kia hét lên một tiếng như giết heo....

Chỉ thấy Sở La bắt được nắm tay hắn, dùng sức vặn một cái, cánh tay kia liền trật khớp, mềm mại lắc lư trong không khí.

Tiếp theo, nắm tay Sở La đột nhiên đánh về phía hán tử, hán tử kia còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể liền phịch một tiếng ngã văng ra ngoài, đầu đập lên một cục đá, tức khắc bị quăng đến đầu rơi máu chảy.

“ Lão đại!”

Những người đó chấn kinh rồi, vội vàng chạy đến bên cạnh hán tử, đem thân thể hắn đỡ lên, hoảng sợ nhìn về phía Sở La một thân hắc y.

“ Mộ Dung tiểu thư không phải nói trong đam người bọn họ, mạnh nhất cũng chỉ là Siêu Phàm sơ kỳ sao, vì sao nữ thị vệ này lại cường hãn như vậy?” Hán tử đau đến mồ hôi lạnh ứa ra, sắc mặt một mảnh trắng bệch, khi trông thấy Sở La đi tới hắn càng thêm hoảng sợ, “ Ngươi muốn làm cái gì! Ta nói cho các ngươi biết, cho dù thực lực các ngươi mạnh cũng không thay đổi được gì! Chỉ cần có thể đem đầu các ngươi tới gặp Mộ Dung tiểu thư, đều có thể lấy đan dược từ trong tay nàng! Cho nên tiếp theo, các ngươi sẽ bị đuổi giết không ngừng!”

Ha ha ha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.