Chương trước
Chương sau
Bỗng nhiên, một đạo âm thanh truyền đến làm cho người trong quán trà nhịn không được dời ánh mắt, đem tầm mắt dừng trên người đang đi tới.

Dưới ánh mắt kích động của mọi người, nam tử một thân bạch y mờ ảo như tiên chậm rãi đi đến, đi theo phía sau hắn cũng một đám người mặc áo bào trắng, nhưng rất hiển nhiên địa vị của những người đó không cao bằng nam tử áo trắng.

Mà bên cạnh nam tử, một vị nữ tử có khuôn mặt đoan trang thanh tú theo sát, nàng kia mặt mày như họa, ngũ quan tinh xảo động lòng người, một thân váy áo màu vàng nhạt phụ trợ thêm tư thái cao quý của nàng, đai lưng màu tím bên hông, thập phần mờ ảo.

" Là Ôn Nhã, đại tiểu thư Ôn gia, hóa ra nàng cùng sứ giả Ẩn Môn ở bên nhau."

Mọi người nhìn đám người đi tới, nhưng mà sau khi nhận được ánh mắt cảnh cáo của người Ẩn Môn lại ngậm miệng, không ngừng dùng ánh mắt tò mò đánh giá bọn họ.

" Tả sứ," Ôn Nhã ngồi xuống chỗ bên cạnh cách Cố Nhược Vân không xa, dung nhan đoan trang thanh tú nâng lên tươi cười ưu nhã: " Lần này Ẩn Môn các ngươi tổ chức tỷ thí, Ôn gia chúng ta cũng sẽ tham gia, lúc đó còn hy vọng tả sứ có thể châm chước một chút."

Nam tử bị xưng là tả sứ hơi hơi gật đầu: " Lấy thực lực Ôn gia các ngươi, rất dễ dàng đạt được thắng lợi, hơn nữa lúc trước Ẩn Môn quy định ba người đều có thể tiến vào ẩn Môn tu luyện, mặt khác......"

Tả sứ dừng một chút, đáy mắt mang theo một tia mất tự nhiên.

" Nguyệt Nhi nàng có khỏe không?"

Ôn Nhã nhìn sắc mặt mất tự nhiên của tả sứ, trong mắt đẹp hiện lên một đạo ánh sáng, ưu nhã cười nói: " Tả sứ yên tâm đi, Nguyệt Nhi muội muội khẳng định rất tốt, hơn nữa trong lòng nàng cũng rất nhớ nhung tả sứ đại nhân, chờ sau khi Ôn Gia thành công thông qua tỷ thí lần này, ta cũng sẽ đem Nguyệt Nhi đưa vào."

Không lâu phía trước, Ôn Nhã mới biết được Ôn Nguyệt cùng  tả sứ đã sớm quen biết, chỉ là không cho nhau biết thân phận của đối phương mà thôi, hiện tại khi biết được chuyện này, nàng liền cố ý an bài bọn họ gặp nhau lần nữa, còn nói rõ thân phận hai người bọn họ.

Vì muốn dùng Ôn Nguyệt kiềm chế hắn, để cho ôn gia trong tỷ thí lần này đạt được quán quân.

Quả nhiên,nghe thấy Ôn Nhã nói, trong lòng tả sứ hiện lên một tia vui mừng, nhưng trên mặt lại không biểu lộ bất luận cái gì, chỉ bình tĩnh gật gật đầu: "  yên tâm đi, chuyện này để ta giải quyết, huống chi thực lực Ôn gia các ngươi vốn dĩ rất cường đại, vì vậy cũng không thành vấn đề."

Nếu Ôn gia chỉ là một thế lực nhỏ bình thường, tả sứ căn bản sẽ không dám hỗ trợ gian lận, nhưng nếu bản thân Ôn gia thực lực rất cường đại, cho dù là làm cho bọn họ đoạt được quán quân cũng không thành vấn đề.

phải biết rằng, chỉ có người đạt được quán quân mới có thể tiếp nhận truyền thừa Ẩn Môn.

những người có thứ tự khác, bất quá chỉ đạt được tiêu chuẩn  tiến vào Ẩn Môn thôi.

" Đa tạ tả sứ đại nhân."

Ôn Nhã nở nụ cười, tươi cười kia ưu nhã động lòng người, trong mắt đẹp hàm chứa ánh sáng âm hiểm.

Lúc hai người bọn họ nói chuyện ở xung quanh thả một tầng phòng hộ, bởi vậy cũng không lo lắng sẽ bị người khác nghe lén, đáng tiếc chính là, bọn họ cũng không biết bên trong quán trà có Cố Nhược Vân tồn tại.

Hiện tại, đối thoại giữa hai người rơi vào trong tai Cố Nhược Vân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.