Chương trước
Chương sau
Nhìn Sở La ném cây Huyết Liên tới, Cố Nhược Vân mỉm cười thu lại,  tựa hồ không có nhìn đến sắc mặt phẫn nộ của đối phương.

" Cái ly này ở chỗ ta thập phần trân quý,  nhưng chỉ cần một cây Huyết Liên liền đổi được một cái ly, ngẫm lại ta liền cảm thấy bất lợi."

Lúc này đây, Sở La thật sự bị tức đến hôn mê,  thiếu chút nữa phun một ngụm máu, ánh mắt nàng phẫn nộ trừng hướng Cố Nhược Vân, nghiến răng nghiến lợi nói: "  cho gọi chủ tử của các ngươi ra đây cho ta! ta không muốn cùng một cái nha hoàn nói chuyện."

" Vị a di này, lỗ tai ngươi có vấn đề sao? chủ nhân nhà ta vừa rồi đã nói,  nàng chính là chủ nhân cung điện này, có phải ngươi lớn tuổi nên lỗ tai có điểm không tốt?"

Một tiếng cười duyên từ bên cạnh Cố Nhược Vân truyền đến,Sở La lập tức xoay người nhìn qua,  đôi mắt tràn đầy lửa giận trừng hướng tiểu hài tử đứng bên cạnh nữ tử, Nếu không phải nàng rất tò mò thân phận chủ nhân cung điện này, cũng sẽ không tới nơi này chịu tức giận.

" Hừ! các ngươi đừng nghĩ lừa ta!" Sở La hừ một tiếng, " đừng cho là ta không biết chủ nhân cung điện này là nam nhân, huống chi nữ nhân này chỉ vừa tới cảnh giới Siêu Phàm cũng không phải Chí Tôn, ngươi cư nhiên còn gạt ta nói nàng là chủ nhân nơi này?"

Đối với lời nói của tiểu Chu Tước, Sở La căn bản khinh thường nhìn lại, trên khuôn mặt mang theo trào phúng nhìn về phía Cố Nhược Vân.

" Nàng nói không sai."

Đúng lúc này, đám người Tử Ngọc đã đuổi lại đây, vừa tiến vào bên trong phòng khách, liền nghe thấy đối thoại của Sở La cùng Chu Tước, liền nhịn không được nói một câu.

" Môn chủ Sở La,  nơi này đã bị Thiên Bắc đại nhân giao cho chủ tử, từ đây về sau nàng là thủ lĩnh của chúng ta! cho nên, cũng chủ nhân của cung điện!" Tử Ngọc cười lạnh nhìn về phía Sở La, giải thích ra tiếng.

" Các ngươi nói cái gì?"

Sắc mặt Sở La bỗng nhiên biến đổi, cho dù nàng chưa gặp qua Thiên Bắc Dạ, lại đối với nhóm thủ hạ của hắn rất là quen thuộc.

Nhưng những người này đều đứng ra chứng minh nha đầu này là chủ nhân cung điện?

Ha ha!

Đột ngột, nàng nở nụ cười, tươi cười kia mang theo khinh miệt cùng trào phúng: " Ta không nghĩ tới các ngươi sẽ lựa chọn nguyện trung thành với nàng, một  tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa như vậy, có thể mang tới chỗ tốt gì cho các ngươi? Các ngươi nguyện ý thật sự thần phục một người có thực lực kém hơn so với mình?"

Nghe được lời này, đám người  Tử Ngọc hai mặt nhìn nhau, ngay từ đầu bọn họ xác thật không thần phục Cố Nhược Vân, chính là bởi vì thực lực của nữ tử này thấp hơn so với bọn hắn.

Nhưng mà........

Nghĩ đến một màn ngày hôm qua, mọi người đều không nhịn được rùng mình một cái, cấp bậc Cố Nhược Vân xác thật không cao hơn bọn họ, nhưng trình độ chiến đấu lại vượt xa bọn họ.

" Môn chủ Sở La, chúng ta kính ngươi là môn chủ Quỷ Môn, nhưng cũng không đại biểu chúng ta có thể chịu được ngươi bôi nhọ chủ tử ta!"

Mọi người đều phẫn nộ rồi, phải biết rằng, những đan dược lúc trước của Cố Nhược Vân đã hoàn toàn đem lòng của bọn họ thu mua.

Hiện giờ sao có thể cho phép có người mở miệng vũ nhục nàng?

Sắc mặt Sở La hơi cứng lại, như thế nào cũng không nghĩ tới những người này sẽ nói chuyện vì Cố Nhược Vân.

" Ta chỉ là thuận miệng nói mà thôi," Sắc mặt Sở La ngượng ngùng, " Chỉ là, lần này ta tới là vì muốn thấy....ách, thấy chủ tử tiền nhiệm của các ngươi, chính là nam tử hồng y tóc bạc, có thể ra tới một chút không?"

Nói thật, đối với Thiên Bắc Dạ, Sở La thật sự cảm thấy rất tò mò, đặc biệt là một cái cung điện lớn như vậy là hắn kiến tạo trong một đêm, càng quan trọng là những cái thế lực xung quanh cũng không dám mạo phạm hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.