Không biết vì sao, khoảnh khắc nhìn thấy bạch y nữ tử, Cố Nhược Vân có một loại cảm giác quen thuộc kỳ lạ, cảm giác kia giống như là đến từ mấy vạn năm trước.
" Ta nhớ ra rồi," trong đầu Cố Nhược Vân hiện linh quang, " lúc đó ở dưới biển lửa, trong hồi ức ta đã chứng kiến một người bạch y nữ tử rèn Cửu Hoàng, nếu ta không có đoán sai, nữ nhân này chính là người đã rèn Cửu Hoàng."
Hơn nữa, trong phút chốc biến mất, nàng rõ ràng nhìn thấy một đạo thân ảnh màu đỏ xuất hiện.
Chẳng lẽ thân ảnh màu đỏ kia chính là Thiên Bắc Dạ?
" Đây là nơi nào? chẳng lẽ cũng là hồi ức như cũ?" Cố Nhược Vân im lặng nửa ngày, " Nhưng vì sao Thượng Cổ Thần Tháp cho ta xem mấy thứ này? Còn có Thiên Bắc Dạ.........rốt cuộc thân phận của hắn là gì?"
Dưới không trung, con ngươi Thiên Bắc Dạ lộ ra hàn khí lạnh lẽo, trên dung nhan tuyệt mỹ một mảnh âm trầm.
" Nghe nói ngươi rèn Thượng Cổ Thần Tháp?"
Thượng Cổ Thần Tháp?
Oanh!
Trong mắt Cố Nhược Vân tràn ngập khiếp sợ, chẳng lẽ Thượng Cổ Thần Tháp cũng xuất phát từ tay nữ nhân này?
Nàng rốt cuộc là người nào?
Có thể đủ khả năng rèn ra Thượng Cổ Thần Tháp? vì sao nàng cho mình xem cảnh tượng như vậy?
" Thiên Bắc Dạ, ngươi là đối thủ cả đời này ta bội phục," bạch y nữ tử nở nụ cười, tươi cười mang theo thanh lãnh, con ngươi nhìn thẳng Thiên Bắc Dạ, "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800266/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.